Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 229


Thật ra ngày mùa hè ngày dài đêm ngắn, đội trưởng Hàn cũng đã nghĩ đến việc kéo dài thời gian làm việc, nhưng điều ông ấy muốn là sử dụng thời gian kéo dài này để đào mương nước.
Đội trưởng Hàn càng ngày càng coi trọng mương nước, điều quan trọng là với sự hỗ trợ của mương nước thì không ai có thể ý kiến gì, và lúc đó ông ấy mới có tự tin không tiếp quả lò phân lân khử oxi như đồ bỏ kia nữa.
Mãi gần đây ông ấy mới hiểu được lò phân lân khử oxi chính là dùng để sản xuất phân bón, nhưng nó cần dùng rất nhiều đất, mà đất đai trong thôn của bọn họ thì rất quý giá.
Kết quả là thời gian tan tầm thay đổi, mỗi ngày người dân trong thôn lao động dưới cánh đồng xong thì còn phải đi đào mương nước thêm một giờ nữa.
Bởi vì toàn thể người dân trong thôn cùng nhau đào nên cho dù mỗi ngày chỉ đào mương nước một giờ thôi nhưng tiến độ cũng vô cùng khả quan.
Trước vụ thu hoạch hè, trong thôn mới chỉ đào thông được sáu tuyến mương nước chính, đợi đến khi thu hoạch và phơi khô hạt cải xong, bọn họ đã đào thêm được hai tuyến mương nước nữa.
Trước kia những cánh đồng gần phía bắc thôn đều cằn cỗi không chịu nổi, mảnh đất này vừa được khai hoang mấy năm trước, sau đó canh tác được vài năm, mà năm nay vòng quanh mảnh đất này đều thông mương nước, còn có một đường đi ngang qua trung tâm mảnh đất này, trực tiếp biến những này ruộng đồng thành ruộng tốt.
Ban đầu Hàn Định Quốc dự định sang năm sẽ trồng ngô trên mảnh đất này, nhưng thấy nước đã thông, mà cũng bởi vì trong thôn vẫn còn thừa phân bón cho nên đã dứt khoát vung tay sắp xếp nhiệm vụ trồng thêm tám mẫu ngô trong tháng bảy năm nay.
Lúc đó đã là tháng bảy, nhưng thời gian trồng cụ thể là vào cuối tháng bảy, sau khi hạt cải dầu được vận chuyển nộp lên thị trấn, đội trưởng Hàn đã bố trí người dân bón phân chuồng vào đất.
Sở Thấm chưa bao giờ thích làm loại công việc này.
Cô không sợ mệt mỏi, nhưng cô sợ thối.
Có năm giác quan nhạy cảm có thể mang lại cho cô nhiều tiện lợi, nhưng những lúc như thế này sẽ chỉ khiến cô khó chịu gấp bội.
Mùi phân chuồng có thể trực tiếp đánh gục khứu giác của cô.
Cho nên Sở Tần thà đào mương từ thôn đến thượng nguồn sông còn hơn làm công việc bón phân dễ dàng này.
Mặt trời đã xuống núi, khung cảnh trời chiều thật đẹp.
Khói bếp lượn lờ phía trên nhà ăn, bởi vì thời gian tan tầm bị trì hoãn cho nên trong thôn đã để nhà ăn phụ trách luôn cơm tối, như vậy sẽ khiến người dân trong thôn có thể tập trung toàn bộ sức lực cho công việc đồng ruộng.
Sở Thấm giơ cây cuốc lên cao cao, rồi lại nặng nề rơi xuống, xới từng lớp đất cứng rồi bỏ đất vào thùng rác, những người khác có trách nhiệm chuyển đi.
Mồ hôi trên người cô đã thấm ướt quần áo, bởi vì cô mặc quần áo màu nâu nhạt nên mảng ướt đẫm sau lưng lại biến thành màu nâu đậm.
Thấy cô làm việc chăm chỉ như vậy, những người xung quanh không khỏi lắc đầu, nghĩ rằng hôm nay Sở Thấm có thể sẽ phải nhận được 13 công điểm rồi.
Trong thôn chỉ có cô là người duy nhất đạt được 13 công điểm, những người còn lại thì tối đa cũng chỉ được 12 công điểm, mà trước mắt người đã từng được 12 công mới có 8 Cái, 11 công điểm thì có hơn mười người.
Hiện tượng này khiến đội trưởng Hàn vô cùng vui mừng, cảm thấy đúng là mình đã làm một chuyện hết sức đúng đắn.
Sắc trời càng lúc càng tối, tia sáng cuối cùng cũng dần biến mất ở chân trời.
Lúc này, cái mũi Sở Thấm động đậy, theo làn gió nhẹ lướt nhẹ trong đồng ruộng, lúc thì cô ngửi thấy cơm mùi đồ ăn ở nhà ăn, lúc thì lại có thể ngửi thấy mùi phân chuồng từ phía bắc thôn truyền đến.
“..."
Nên nói như thế nào nhỉ?
Cô luôn cảm giác xoang mũi của mình ngửi thấy hương vị kia, khiến cho cô chỉ có thể thông qua việc lao động không ngừng để tạm thời di dời lực chú ý của mình.
Cuối cùng Sở Thấm không nhịn được nữa, vừa nghe tiếng còi đã bỏ chạy, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Sau khi về nhà ăn cơm xong, cô bắt đầu xem qua tờ báo hôm nay mượn ở nhà đội trưởng Hàn, cô mới nhìn được một chút đã bỗng nhiên sững sờ.
Hả? Cái gì?
Công xã hóa là cái gì?
*
Gần đây trong thôn xảy ra nhiều sự kiện lớn.
Không, nói đúng ra là trong xã có chuyện lớn.
A, vẫn không phải, hiện tại xã không còn gọi là xã nữa, mà phải gọi là công xã!
Xã Dương Tử Câu biến thành công xã Dương Tử Câu, diện tích còn được mở rộng không ít, bởi vì nguyên nhân về địa lý mà sáp nhập cả luôn ba xã sát vách trước kia!
Sau khi nghe được tin này, Sở Thấm ngạc nhiên đến ngẩn cả người.
Trời ạ, cho nên hiện tại bốn xã trước kia biến thành một công xã bây giờ, từ một ngàn hộ biến thành hơn bốn nghìn hộ hiện tại!
Sở Thấm sốc ngã ngửa, cô không ngờ việc công xã hóa lại quyết liệt như thế. Trụ sở làm việc của công xã được ấn định ở Dương Tử Câu, cô đoán cán bộ và trưởng thôn trước kia của Dương Tử Câu đến lúc ngủ cũng cười ra tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận