Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 271


Thím Sở cười cười: "Đương nhiên là muốn nhiều hơn nữa. Năm nay ngay cả Sở Hồng và Sở Kiến cũng có được điểm công, hơn nữa chú của cháu năm nay bị cháu kích thích đến vậy..."
"Khụ khụ!"
Lời của thím Sở còn chưa nói xong, chú Sở đang xếp lương thực lên xe đã đen mặt ho mạnh vài tiếng.
Thím Sở: "..."
Ý gì đây? Còn không cho phép bà ấy nói chuyện, đúng là sĩ diện c.h.ế.t đi được.
Thím Sở trợn trừng mắt đảo một cái, lại cười nói với Sở Thấm: "Hừ hừ, chú con đó, có tài nhưng thành đạt muộn mà còn càng già càng dẻo dai, trước kia chỉ có thể lấy bảy tám điểm công, hiện tại ngược lại đã có thể lấy được chín điểm công, có khi còn có thể lấy được mười điểm công, chẳng lẽ lương thực không có nhiều hơn sao?"
Nói xong, mặt chú Sở càng đen hơn.
Sở Thấm nghẹn cười: "Thím lấy cũng nhiều mà."
Cũng đúng, thím Sở rất đắc ý, hiện tại bà ấy cũng có thể lấy được bảy tám điểm công, lúc còn trẻ cũng không lấy được, nhưng hai năm nay nhìn tất cả mọi người làm việc hết sức mình, bà ấy không biết như thế nào cũng phải phấn đấu theo.
Trách không được nói điểm công chính là sức mạnh, bây giờ cô cũng dám nói chuyện với chú Sở, thậm chí còn dám thu hết tiền tài của ông ấy, nếu đổi lại là lúc trước thì cô không nhanh.
Rất nhanh đã đến phiên Sở Thấm.
"Sở Thấm, có ở đó không?"
Bỗng nhiên, âm thanh của bí thư chi bộ thôn vang lên.
Sân đập lúc vốn "ong ong" bỗng nhiên yên tĩnh, đều vươn đầu muốn nhìn xem Sở Thấm có thể được chia bao nhiêu.
Sở Thấm vội phất tay: "Ở đây ở đây!"
Nói xong, cô vội vàng sốt ruột đẩy xe vòng quanh đám người đến chỗ bí thư chi bộ thôn.
"Tôi đây!" Sở Thấm cười ra tiếng.
Bí thư chi bộ thôn rất hòa ái, đẩy sổ ghi điểm đến trước mặt cô nói: "Cô tự mình kiểm tra đối chiếu một chút, tôi sai người vận chuyển lương thực lên xe giúp cô."
Sở Thấm ừ ừ gật đầu.
Cô chăm chú nhìn sổ ghi chép, xem từng trang từng trang, sau khi phát hiện không sai mới ký tên lên sổ.
Bí thư chi bộ thôn lộ vẻ vui mừng, liếc mắt nhìn mọi người đang vây xem, nụ cười trên mặt biến mất: "Mọi người tránh ra một chút, tôi trả tiền."
Thật là, ai lại nguyện ý bày số tiền mình nhận được trước mặt mọi người chứ.
Năm ngoái thu nhập trong thôn cũng không nhiều, mỗi người cuối năm cũng không được chia bao nhiêu tiền.
Năm nay cuối cùng cũng phất lên, bí thư chi bộ thôn và đội trưởng Hàn đều kiên cường hơn rất nhiều, với tư cách là một người lãnh đạo, có thể phát tiền cho các thôn dân chính là một lãnh đạo tốt.
Có người cười nói: "Nhìn chút thì có sao đâu, còn có thể thiếu mất một miếng thịt sao?"
Thím Sở chen lên trước: "Vớ vẩn, cái gì gọi là nhìn một cái? Còn không có sao? Nếu không có sao thì cậu lấy tiền trong túi ra cho tôi xem đi."
Bà ấy là một người mạnh mẽ, vừa xuất hiện là những người khác không dám ồn ào nữa.
Sở Thấm nhận tiền từ trong tay của bí thư chi bộ thôn, cúi đầu đếm sơ qua, kinh ngạc nói: "Nhiều như vậy à?"
Bí thư chi bộ thôn đắc ý nói: "Năm nay kiếm được một khoản nhỏ."
Kiếm được một khoản ở đâu? Kiếm lời từ cây trong thôn, nhưng đây cũng không phải là làm ăn lâu dài, cũng không thể bán cây hàng năm, còn phải tìm đường giống như thôn Tịnh Thủy.
Sở Thấm lộ ra nụ cười, nhét tiền vào trong túi.
Cô được chia 35 đồng 8 hào, cũng coi như là một khoản tiền lớn.
Tiểu Đường đang giúp cô cất lương thực vào trong bao tải, năm nay đội trưởng Hàn rút ra bài học, không nói ra số lượng lương thực mà các thôn dân được chia mà là báo riêng cho họ biết.
Tiểu Đường ở trong kho chứa lương thực thấp giọng nói: "Cô được chia năm trăm hai mươi cân lúc đấy."
Sở Thấm trừng to mắt, đột nhiên ngẩng đầu: "Thật sao?"
"Đương nhiên là thật, tôi gạt cô làm gì?" Đường gật gật đầu: "Cô là người được chia nhiều nhất. Sau đó là sáu mươi cân khoai lang, bốn mươi hai cân đậu nành, những thứ khác thì tôi không nhớ, sổ ở bên cạnh cửa sổ, cô có thể cầm lên xem."
Sở Thấm vội vàng cầm quyển sổ lên xem.
Quả nhiên! Trên đó ghi chép "Sở Thấm" trọng lượng lương thực mà cô được nhận.
Ngoài những thứ trên, cô còn được chia 120 cân ngô, chỉ là đây là trọng lượng của ngô ướt một nửa, sau khi về nhà còn phải tiếp tục phơi nắng.
2 cân hạt vừng, 6 cân đậu đỏ, 8 cân đậu xanh, 9 cân đậu phộng, mà dầu hạt cải cô được chia 12 cân.
Bất ngờ là có cả 16 cân khoai môn, có thể thấy được khoai môn năm nay thu hoạch khá phong phú.
Sở Thấm vừa nhìn vừa mừng rỡ, mặt mày hớn hở, nhịn không được cười hì hì ra tiếng.
Hiếm khi cô bộc lộ cảm xúc như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận