Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 71


Hàn Định Quốc nhíu mày: “Hôm nay tôi đi họp, còn phải cần hơn mười mẫu cải dầu.”
Ông ấy vốn định trồng nhiều lương thực một chút, nhưng không còn cách nào khác, cải dầu có thể ép ra dầu, nhiệm vụ quan trọng nên bắt buộc phải trồng.
Bí thư chi bộ thở dài vò đầu: “Đáng tiếc đất hoang phải chăm sóc cày cấy thêm, không màu mỡ một tí nào.”
Sở Thấm cũng cảm thấy đất ở sườn núi không đủ màu mỡ.
Cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định khoan hãy cày lại, trồng hai vụ khoai lang rồi mới tính tiếp. Cho dù sản lượng thế nào thì cũng không đến mức không thu hoạch được gì đâu nhỉ?
Ở nhà có đất trồng khoai lang, Sở Thấm cày bừa suốt đêm, ban ngày xới đất trong thôn, buổi tối ăn cơm xong thì xới trong nhà.
Khai hoang đúng là công việc rất khó khăn, may mà trên sườn núi không có nhiều đá, những tảng được đào ra đều được để quanh tường nhà.
Sau khi xới xong đất trong thôn, phần đất nhà cô cũng đã cày xong, chỉ cần dọn dẹp một chút rồi gieo trồng là được.
Trồng như thế nào đây?
Dùng phương pháp trồng phẳng dọc luống.
Cách trồng này khá thích hợp với những khu vực trồng trọt có diện tích nhỏ, hơn nữa chỉ cần đào rãnh nông, giảm bớt lượng công việc của Sở Thấm.
Trong thôn cũng bắt đầu gieo trồng rồi.
Mấy ngày gần đây có mưa, nhưng chỉ là hai trận mưa nhỏ.
Lần đầu mưa cả một đêm nên xem như không tệ, mặc dù nhỏ nhưng dù sao cũng lặng lẽ làm ẩm vùng đất.
Lần thứ hai mưa hai tiếng, sau khi mưa tạnh mây tan, mặt trời ló ra làm bốc hơi hết tí nước kia.
Nhiệm vụ của Sở Thấm là trồng cải dầu.
Hoặc nên nói nhiệm vụ năm nay của cả thôn làng bọn họ là trồng cải dầu, ngoại trừ cải dầu thì những phần đất khác có thể tự phân bổ.
Tháng tư vừa khéo là thời điểm tốt để gieo trồng cải dầu, Hàn Định Quốc sắp xếp thời gian cho nhiệm vụ rất gấp gáp, dĩ nhiên người trong thôn gần như xem bản thân như trâu mà làm hì hục.
Trong khoảng thời gian này, Sở Thấm có thể nói là: Lù đù vác cái lu mà chạy!
Mức độ cần cù lao động của cô hoàn toàn thu hút sự chú ý của mọi người.
“Không ngờ con gái nhà họ Sở làm được việc như đàn ông con trai ấy, trước đây đúng là không nhìn ra điều này.”
“Đừng nói là trước đây, bây giờ thân hình của con bé còn không cường tráng bằng chúng ta đấy. Rốt cuộc con bé lấy đâu ra nhiều sức lực thế, chắc là không phải bẩm sinh đâu nhỉ, nhìn nhà họ Sở xem?”
“Nhà họ Sở” ở đây là nhà chú Sở.
Khác với sự kinh ngạc của mọi người, chú Sở lại dứt khoát bày ra vẻ mặt u ám điển hình của mình.
Vì sao ông ấy lại cảm thấy mất mặt vậy?
Mặt mũi của chú Sở tuyệt đối là thứ quan trọng nhất trên người mình, ông ấy có thể không có tiền, nhưng không thể mất mặt được.
Sở Thấm như cảm nhận được mà lén lút tìm đến thím Sở: “Gần đây chú gặp phải khó khăn gì sao?”
Thím Sở xua tay, nói với vẻ mặt ghét bỏ: “Cháu đừng để ý, ông ấy bị điên đấy.”
Sở Thấm quan tâm hỏi: “Sao vậy?”
Thím Sở cũng ngại nói ra.
Còn sao trăng gì nữa? Người làm chú còn không giỏi bằng cháu gái, bà ấy nói ra còn cảm thấy mất mặt thay ông ấy.
Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy xấu hổ đến đỏ mặt.
Nhưng lần này thím Sở thật sự đã hiểu lầm rồi.
Chú Sở quả thật không phải vì điều này, mà chỉ đơn giản vì câu nói “Rõ ràng lúc Sở Thấm ở nhà chú còn không gánh được nước, sao lại đột nhiên xới mấy dải đất cũng không than mệt vậy”.
Những người đàn ông nhỏ mọn sẽ cảm thấy đứa cháu gái này quá mưu mô rồi, vậy mà lại “giấu nghề” khi ở nhà ông ấy.
Rõ ràng không hề thân thiết đối với người chú này.
Chú Sở tự giận dỗi, còn Sở Thấm lại thật sự nghĩ rằng chú mình nổi điên rồi, không hề đến gần bên ông ấy một tí nào, cô sợ vẻ mặt tối sầm của ông ấy thật đấy.
Sở Thấm rất ít khi trò chuyện với người trong thôn, dĩ nhiên chưa từng nghe nói những lời đồn đãi đó.
Bây giờ cô hoàn toàn tập trung vào công việc.
Kể từ lúc bắt đầu làm việc đến giờ đã mười lăm ngày, ngày nào Sở Thấm cũng lấy 10 công điểm cao nhất.
Đây là công điểm chỉ có đàn ông cường tráng trong thôn mới lấy được.
Bình thường phụ nữ chỉ lấy được 7 công điểm, tổ trưởng Quan Triệu Hưng không còn cách nào khác, chỉ có thể cho cô 7 công điểm, nếu không lương tâm ông ấy thấy đau.
Bí thư chi bộ và Hàn Định Quốc cũng biết chuyện này, thậm chí bọn họ còn muốn nêu gương Sở Thấm.
Nhìn xem, con gái mồ côi Sở Thấm tự lực cánh sinh, chỉ dựa vào đôi tay kiếm được 10 công điểm, sánh ngang với thanh niên trai tráng, quét sạch những tên đàn ông yếu đuối!
Tóm lại, việc Sở Thấm lấy 10 công điểm đã làm chấn động tất cả mọi người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận