Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 418


Núi thẳm yên tĩnh, huống chi đi vào sâu trong núi.
Đây có lẽ là nơi nguy hiểm nhất, nơi mà ngay cả thợ săn lão luyện như ông cố Từ cũng không dám tùy tiện đi vào.
Chỉ là Sở Thấm phát hiện ra là, không có dấu chân hay là phân và nước tiểu của động vật lớn ở núi Thanh Tuyền, nơi đang đi lúc này cũng không có.
Cô không khỏi nghĩ: Lẽ nào chúng ở sâu hơn?
Đối với động vật, còn chưa đến thời điểm bị tiêu diệt hoàn toàn, chúng vẫn có thể tự mình tìm kiếm thức ăn.
Nhưng nếu bị dồn đến bước đường cùng, sợ rằng sẽ chuyển mục tiêu xuống núi.
Sở Thấm cảm thấy lúc này mình xem như an toàn, vừa đi vừa quan sát, sau đó ghi nhớ trong đầu những loại thực vật cô nhìn thấy trên đường đi, đặc biệt là những loại thực vật có ích.
Đi được nửa tiếng, cô nhìn thấy một đầm nước.
Trong đầm không có nhiều nước lắm, ven bờ có dấu vết của một số loài động vật, chỉ là đã khô.
Sở Thấm nâng cao cảnh giác, lấy ống nhòm ra, cẩn thận quan sát một lúc.
Ừm, vẫn rất yên tĩnh, không có động vật nào khác.
Sở Thấm tiếp tục đi, bởi vì cây cỏ rậm rạp, nơi này không khô hanh giống như dưới núi, cô còn có thể nhìn thấy đủ loại nấm.
Nhìn những cây nấm trên đất, Sở Thấm vui vẻ.
Nấm đỏ* là nấm có nhiều nhất, Sở Thấm dùng ống nhòm quan sát xung quanh một lúc, mới tạm thời yên tâm hái.
*Ở mình gọi là nấm Chẹo hoặc là nấm hồng cô, được ví như "vàng đỏ", 1kg nấm đỏ chất lượng có thể bán với giá lên tới hơn 1.000 NDT, tương đương 3,5 triệu đồng.
Cô ngồi xổm xuống, hái thật nhanh.
Cứ cách nửa phút cô lại đứng dậy nhìn xung quanh, bị bốn con sói hoang năm đó dọa sợ, bóng đen vẫn chưa tan.
Ngoài ra còn có một ít nấm đùi gà, nếu trong nhà có nhiều dầu, làm một ít nấm đùi gà xào cũng không tệ, nhưng trong nhà cô ít dầu, quý báu, không thể nào làm được.
Tiếp đó là nấm gan bò và nấm đầu xanh, nhưng số lượng không nhiều, tiếp tục đi vào trong, chủ yếu là nấm mỡ gà.
Nhưng dù cô có nhặt hết những cái to bằng ngón tay cái, thì cũng vẫn không lấp đầy 1/5 chiếc giỏ tre nhỏ.
Sở Thấm thở dài: "Haiz! Nóng quá, tiếc là trời không mưa, nếu không sẽ càng nhiều hơn."
Cô thầm nghĩ, sau này đợi trời mưa cô sẽ lại đến đây, nấm chỗ này chắc phải nhiều gấp đôi.
Nửa tiếng nữa trôi qua, Sở Thấm không dám tiếp tục vào sâu nữa, ngược lại ở chỗ này, nhanh tay lẹ mắt bắt được một con thỏ.
Con thỏ khá nặng, áng chừng phải hơn một cân thịt.
Sở Thấm cầm thỏ xuống núi, trên đường gặp phải một rừng tre, may mắn nhìn thấy bốn cây nấm măng hoa, hái xong đi vòng quanh phát hiện cả rừng tre chỉ có bốn cây này, liền đi thẳng xuống núi.
Lần này không trở về tay không, Sở Thấm rất vui.
**
Về đến nhà, đem con thỏ nhốt lại trước, Sở Thấm còn chuẩn bị rút phần thưởng hôm nay nữa.
Tiếp đó, cô nấu bữa sáng, rồi đổ nấm trong giỏ tre vào bồn rửa, kéo cái ghế lại gần để ngồi, bắt đầu rửa.
Không còn cách nào khác, trên những cây nấm này dính rất nhiều cỏ dại và đất.
Nước trong nồi đã sôi, mùi thơm của cơm lan dần ra tận sân.
Sở Thấm thỉnh thoảng đi vào bếp mở nắp nồi, đảo một hai lần, tránh để dính nồi.
Đảo xong, lại chạy ra ngoài rửa nấm, rửa một lúc lại nghĩ ra lát nữa còn phải đưa gà rừng cho cậu út Dương, nhờ cậu út Dương bán giúp.
Trời ạ! Cô bận thật đấy.
Sở Thấm cẩn thận rửa sạch nấm, rồi đặt chúng lên cái mẹt, để ráo nước.
Cô liếc mắt, nhìn vại nước bên cạnh bồn rửa, phát hiện tốc độ nước chảy hơi giảm.
Phải làm gì đây?
Không thể làm gì cả.
Cuộc sống là trầy trật như vậy đấy.
Cô giữ nấm lại, định bụng lát nữa hầm gà ăn, cô không quan tâm đến việc có phải giữ gà, để nửa tháng sau mới ăn hay không, giờ cô tùy hứng, quyết định xắn tay áo làm việc trong thôn xong, tất nhiên cô phải bồi bổ cho mình trước.
Ừm, dĩ nhiên không phải là cô thèm ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận