Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 97


Cô rải hạt giống Paliurus ramosissimus (Lour.) Poir bên tường vây ngoài cửa, rồi trồng hạt giống hoa hướng dương trong vườn rau, còn cây táo thì trồng ở sau nhà.
Kể từ khi cô quay về từ nhà máy thép, ngoại trừ cô ra thì không còn ai đi qua phía sau nhà cô nữa, kể cả thím Sở. Do đó trồng ở sau nhà mới sẽ không khiến người khác hoài nghi.
Cô không hề biết sinh trưởng nhanh chóng là nhanh như thế nào, nhưng cây táo con mà cô trồng cũng chỉ có hai tháng. Có điều từ trước đến giờ cô chưa từng trồng cây táo bình thường nên không thể nào biết được nó đã tăng trưởng gấp mấy lần?
Còn hoa hướng dương, Paliurus ramosissimus (Lour.) Poir... Hoa hướng dương thì khỏi phải nói rồi. Sở Thấm biết cây Paliurus ramosissimus (Lour.) Poir này, thật ra người dân địa phương gọi là Táo na. Trong vườn rau của vài người có trồng cây này ở xung quanh, nên Sở Thấm trồng nó ở ngoài nhà cũng chẳng có gì lạ.
Đợi Táo na trưởng thành sẽ hình thành một bức tường gai, như vậy mức độ phòng vệ của ngôi nhà đã được tăng lên một bậc.
“Hai cây dù, một chiếc gương...”
Thú vị hơn là còn có ba cái bóng đèn, nhưng khổ nỗi ở nơi này của bọn họ không có điện.
Đến đây cô đã rút được sáu lần rút hộp mù mỗi tuần.
Còn lại ba lần rút hàng tuần và hai lần rút hàng tháng lần lượt là: Hai cây bút máy không có mực, một hộp đinh, nồi sắt với đường kính lớn như thùng gỗ và một ống nhòm.
Sở Thấm: “...”
Không rút được mực nước trước thì có bút máy cũng vô dụng. Về phần mua thì không thể nào, cô thà dùng bút chì.
Còn nồi sắt và ống nhòm vẫn rất được cô yêu thích. Nồi sắt có hai tay cầm có thể treo lên, đợi cô làm thêm một cái giá ba chân, sau này mùa đông khi nhóm lửa có thể treo nồi sắt trên đống lửa, không cần phải vất vả đi vào trong bếp lò để nhóm lửa nữa. Ống nhòm thì có thể sử dụng khi đi vào núi.
Dưới ánh đèn dầu, Sở Thấm đã ghi chép lại vật tư vào sổ, dường như trong lòng lại chân thật hơn.
Thật ra lương thực tích trữ trong nhà còn dư lại rất ít.
Từ đầu tháng sáu, khoai lang đã tiêu hao hết rồi, sau đó khi nấu cơm khoai lang cô đều dùng khoai lang khô mà mình đã mua ở Đông Hồ.
Sở Thấm ăn nhiều, nếu không phải lương thực tích trữ trong nhà được bổ sung nhiều lần thì hoàn toàn không đủ cho cô ăn.
Ngay cả gạo cũng chỉ còn lại nửa bao tải trong tủ bát, tầm tám cân. Trái lại bột mì vẫn còn sáu cân, bột sắn hai cân. Ngoài ra, trong ba lô không gian vẫn còn tích trữ khoảng bốn cân thịt dê núi và tầm một cân rưỡi thịt heo. Hai con thỏ rừng xông khói đang treo trên tường phòng ngủ ở gần cửa cùng với mấy thứ hoa quả khô như rong biển, măng khô đang để trong vại. Số mật ong kia không có cách nào lấp đầy bụng, nên tạm thời không nhắc đến.
“Haiz...”
Một tiếng thở dài vang lên trong căn phòng yên ắng.
Sở Thấm bó tay rồi, bây giờ cô có thể uống sữa bò và ăn mì lạnh nướng mỗi ngày. Nếu cứ tiếp tục thế này e rằng cô cũng phải lấy bánh quy ra ăn.

Vụ thu hoạch hè bắt đầu.
Học sinh đi học ở trong huyện đều được nghỉ hè quay về thôn, là để hỗ trợ vụ thu hoạch hè.
Đây là quãng thời gian mệt nhọc nhất, còn cực hơn cả vụ xuân.
Sau vụ thu hoạch hè là đến vụ thu, sau đó đất đai được gấp rút cày xới, trồng các loại cây như ngô, đậu nành, khoai tây, đợi đến khi tuyết bay đầy trời mới có thể nghỉ hẳn.
Sở Thấm đã thức dậy từ sớm. Sáu giờ đúng hôm nay phải tập hợp trước cửa phòng công cụ. Sau khi mọi người đã lấy công cụ đi tới ruộng cải dầu.
“Mọi người hãy tranh thủ gặt cải dầu trong vòng nửa tháng, tuyệt đối đừng kéo dài. Thu hoạch sớm thì nộp lên sớm, sau khi đất đai trở nên trống trải thì chúng ta sẽ trồng cây tiếp theo.”
Đến lúc đó trồng cây gì cũng có thể giữ lại cho mình.
Đừng nói những người khác, ngay cả bản thân Sở Thấm nghe xong cũng dâng lên niềm kích động.
Sáu bảy giờ sáng là thời điểm dễ chịu nhất. Sở Thấm cầm d.a.o liêm, đứng trong ruộng cải dầu đã được nhổ sạch cỏ, khom lưng bắt đầu gặt cải dầu.
Đồng ruộng bao la, khắp nơi đều là cải dầu từ màu xanh đã chuyển sang vàng.
Mọi người đều không tâm tư nói cười trò chuyện. Trong khoảng thời gian ngắn, trong đồng ruộng chỉ còn lại tiếng “loạt xoạt”.
Sở Thấm làm việc hăng say nhất.
Hàn Định Quốc đang đi tuần tra không khỏi hài lòng gật gù. Theo ông ấy thấy, cô gái Sở Thấm này là người thành thật nhất trong thôn. Đôi khi chính bản thân ông ấy cũng sẽ buông d.a.o liêm trong tay, lấy danh nghĩa: đi tuần tra, để nghỉ ngơi đôi chút. Nhưng tay trái của Sở Thấm vẫn nắm lấy cải dầu, tay phải thì cầm d.a.o liêm cắt, chưa tới nửa tiếng đã cắt xong một gò đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận