Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 481


Mặc áo lông xong, cô mở cửa phòng rồi đẩy cửa nhà chính ra, cơn gió lạnh ùa vào khiến cô rùng mình thêm lần nữa.
Việc cô làm đầu tiên mỗi sáng sau khi thức dậy là lên núi xem gà nhà mình có bị c.h.ế.t rét không.
Sở Thấm cầm đèn pin, trèo lên đồi sau.
Do thường xuyên đi lại, phía sau đồi giờ đã có một lối mòn nhỏ. Cô thậm chí còn đào thêm vài bậc thang dọc theo lối mòn để sau này leo núi dễ dàng hơn.
Lên đến nơi, mở cổng rào.
Sở Thấm đi tới chuồng gà, cũng mở cửa chuồng ra.
Chuồng gà rất lớn, làm bằng gỗ, phía trong trải rơm, phía ngoài phủ cỏ tranh vì cô sợ những con gà bị c.h.ế.t rét.
Gà thức dậy sớm, Sở Thấm vừa mở cửa, chúng đã ùa ra hết như bầy ong vỡ tổ.
Đợi chúng đi hết, Sở Thấm mới ngồi xổm xuống kiểm tra bên trong chuồng gà như thường lệ.
Cô nín thở, cầm đèn pin chiếu vào trong.
Ngay lập tức, Sở Thấm mở to mắt.
"Trời ơi!" Sở Thấm mỉm cười rạng rỡ, cô nhanh tay dùng cái vợt tre đã chuẩn bị sẵn để lấy trứng, lấy quả trứng trắng nhỏ nằm trong ổ gà ra.
Cái vợt tre có hình dáng giống như cái gáo, rất dễ dàng để lấy trứng từ trong ổ gà ra.
Quả trứng này vậy mà lại còn ấm nóng, Sở Thấm hào hứng tới đỉnh điểm, đã có một thì sẽ có hai, không chừng ngày mai số trứng còn gấp đôi nữa đấy!
Cô hớn hở cầm quả trứng nhỏ xíu về núi dưới, để ăn mừng, cô luộc quả trứng tươi ngon này ăn luôn.
Bên trên mái nhà, khói bếp lượn lờ, may mà trời còn tối, nên cũng không có ai phát hiện.
Đội trưởng Hàn vẫn chưa đóng cửa căng tin, hiện tại trong cả công xã Dương Tử Câu thì chỉ có thôn Cao Thụ là vẫn mở căng tin, cũng coi như là một điều kỳ lạ.
Sở Thấm thật sự không hiểu nổi tại sao đội trưởng Hàn vẫn chưa chịu đóng cửa căng tin, khiến cô phải lén lút nhóm lửa nấu nướng.
Tuy thời tiết lạnh nhưng vẫn chưa đến mức phải đốt sưởi, nếu thường xuyên có khói bốc lên, sợ là cả thôn người ta sẽ nghi ngờ có phải cô nấu ăn trong nhà hàng ngày không.
Hiện tại ngoài cái nồi nhỏ, cô chỉ có thể dùng lò sưởi, dù sao cô cũng không dám nhóm lửa trong bếp vào giữa ban ngày.
Ăn sáng xong, đã đến lúc phải lên núi.
Đào bẫy trong núi thì rất đơn giản, vấn đề lớn nhất là làm thế nào để đảm bảo an toàn cho bản thân.
Sở Thấm cùng với thím Sở và chú Sở lên núi, thím Sở canh chừng, Sở Thấm và chú Sở chờ đào.
Lợn rừng hoạt động rất có quy luật, sau nửa tiếng chờ đợi, ba con lợn rừng cuối cùng cũng ra khỏi hang tìm kiếm thức ăn.
Nhưng khi ba người vừa tới cửa hang thì bất ngờ phát hiện bên trong vẫn còn hai con lợn con.
Sở Thấm kinh ngạc đến ngây người.
Cô há hốc mồm vì quá kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh cô đã bình tĩnh lại, cô nhìn sang bên cạnh thì thấy chú Sở cũng đang kinh ngạc không kém gì cô.
"Không thể nào, không ngờ lại có chuyện may mắn như vậy?"
Chú Sở lẩm bẩm.
Nửa đời trước là dân nghiện cờ bạc, chú Sở thông qua vô số trận đánh bài đã nhận thức được mình vận may của mình tệ đến mức nào.
Không đến nỗi đánh mười lần thì thua chín lần, mà có thể nói là mười trận thua bảy trận, nếu không có vợ bên cạnh, thì đâu có được cơ ngơi như hiện giờ.
Và bây giờ của ở trên trời lại rơi xuống, sau khi vui mừng, chú Sở rơi vào trạng thái mơ hồ.
Sở Thấm không để ý đến trạng thái của ông ấy, vội nói: "Nhanh lên, mau trói hai con lợn rừng này lại đi, kẻo chúng nó chạy mất đấy.”
Hai con lợn rừng này mỗi con chỉ vài chục kí, có lẽ không quá năm mươi kí, Sở Thấm hoàn toàn có thể xử lý được.
Chú Sở bình tĩnh lại, vội vàng gật đầu.
Ông ấy lấy bao tải và dây thừng từ trong bao ra, cùng với Sở Thấm trói chặt hai con lợn rừng con đang không ngừng kêu la.
Sợ tiếng kêu thu hút lợn rừng lớn đến, Sở Thấm đặc biệt nhắc thím Sở một tiếng, dặn bà ấy canh chừng kỹ vùng lân cận.
Thím Sở đâu dám chủ quan, bà ấy nhìn xung quanh không chớp mắt.
Sở Thấm hối hả chạy lại, để hai bao tải sang một bên, xoa tay cho ấm rồi cầm cuốc bắt đầu đào.
Hai chú cháu đào xung quanh hang lợn rừng thành những cái hố lớn. Bọn họ định đào bốn cái cách hang khoảng mười mét, để bảo đảm bắt được tất cả lợn rừng.
Cho dù không thể bắt hết, bắt được một con lợn rừng đầu đàn cũng không tệ.
Mặt trời sắp mọc, hai chú cháu đã đổ đầy mồ hôi.
Theo quy luật, sau hai tiếng nữa là lợn rừng phải quay về hang, Sở Thấm không khỏi đào nhanh hơn.
Vì lợn rừng trưởng thành rất nặng, lại có kinh nghiệm thoát khỏi bẫy, Sở Thấm phải đào các hố sâu hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận