Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 243


Cây táo này phát triển rất tốt, số táo hái được đựng đầy bốn sọt tre lớn, không cần cân Sở Thấm cũng biết số táo này nặng hơn ba trăm cân.
Quả nhiên, số lượng táo thủ hoạch được tổng cộng là ba trăm tám mươi sáu cân.
Nếu bạn nghĩ lượng táo này vẫn còn ít thì nên nhớ đây là năm đầu tiên cây táo kết trái, hơn nữa chỉ nhìn bằng mắt thường cũng biết nó có thể tiếp tục lớn lên. Nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, chắc chắn sản lượng táo trong tương lai sẽ tăng lên theo từng năm.
Táo cho trái rất bền, huống chi nó còn là sản phẩm của hệ thống, được tăng thêm mấy tầng đặc tính.
Sở Thấm tin chắc số táo này có thể bảo quản trong hai ba tháng, cho nên cô chỉ đơn giản đặt bốn sọt táo lớn trong góc phòng ngủ.
Nhìn phòng ngủ chất đầy đồ, không còn đường đi, Sở Thấm cảm giác được một nỗi phiền muộn ngọt ngào.
Lúc này sắc trời hửng sáng, cô kéo mành cỏ tranh ra để ánh sáng xuyên qua cửa kính, chiếu vào phòng.
Từ cửa phòng nhìn ra, trên mặt đất chất đầy khoai lang, chỉ còn lại một lối đi nhỏ để Sở Thấm di chuyển qua lại giữa mép giường và bàn làm việc.
Phía sau cửa phòng đặt ba hũ dưa muối chua, phía trên tường chỗ mấy cái lu treo đầy các loại đồ khô.
Ví dụ như rau dại khô,lúc các loại rau rừng phát triển mạnh mẽ, Sở Thấm đã phơi rất nhiều rau dại khô, tổng các loại rau dại khô khoảng hơn hai mươi cân.
Ngoài ra còn có một cân nấm hương phơi khô.
Nấm hương là do dì cả cho cô, lúc Sở Thấm tặng thịt cho dì cả, bà ấy đã cứng rắn đưa cho cô, nhìn từ chất lượng thì nguồn gốc của số nấm này là từ chỗ anh họ cả.
Tuyệt nhất là cô còn có một túi măng tây khô, thứ này rất ngon, Sở Thấm đã xào nó liên tục ba ngày, cũng may chỉ cần ngâm một ít măng tây là được một chén, nếu không số măng tây này không đủ cho cô ăn.
Măng tây khô là do đầu bếp Giang cho cô, chính là vị đầu bếp Giang từng giúp đỡ Sở Thấm lúc cô làm việc ở nhà máy thép.
Bạn của cậu út Dương là họ hàng của đầu bếp Giang, cộng thêm việc sau khi Trần Thiên Chương quay về nhà máy thép đã từng nhắc tới cô hai lần, vì vậy trong ấn tượng của đầu bếp Giang cô là một nhân viên tạm thời làm việc chăm chỉ.
Tất nhiên măng tây cũng không phải chờ không, Sở Thấm đoán chuyện này chắc là có liên quan đến cậu út Dương.
Sở Thấm đoán không sai, sự thật đúng là vậy.
Cậu út Dương lén mua đi bán lại nên ông ấy quen biết nhiều, thế nên đầu bếp Giang đã thông qua họ hàng nhờ cậu út Dương mua hộ vài chục cân lương thực.
Việc đầu bếp Giang tặng măng tây cho Sở Thấm chỉ là tiện tay thôi, chỗ cậu út Dương cũng có hai ba cân măng tây khô.
Đầu bếp Giang biết cô cháu gái này của cậu út Dương mồ côi cha mẹ, việc trước đây ông ấy tự nguyện dẫn cháu gái tới nhà mép thép chứng tỏ cậu út Dương rất quan tâm Sở Thấm.
Vả lại đầu bếp Giang cũng cảm thấy Sở Thấm là người tốt nên mới tặng cho cô một cân măng tây, hy vọng sau này cậu út Dương vẫn sẽ giúp ông ấy mua lương thực.
Kế bên các loại đồ khô là tủ bát, trong tủ bát cũng chứa đầy đồ.
Trong tủ có bột mì, hiện giờ trong nhà còn lại mười hai cân bột mì, đủ ăn trong mùa đông năm nay.
Gạo nếp cũng còn hai cân, với số lượng này thì không đủ làm bánh gạo nhưng nấu cơm gạo nếp và làm thành cơm nắm cũng được.
Hoặc cô có thể dùng gạo nếp làm bánh dày, áo thêm bột đậu nành bên ngoài, ăn như vậy cũng khá ngon. Dẫu sau năm nay thôn bọn họ trồng nhiều đậu nành, Sở Thấm đoán năm nay mình có thể được phân nhiều hơn năm ngoái bốn cân đậu nành.
Trong tủ bát chứa đủ loại đồ đạc lỉnh tình, ví dụ như muối, Sở Thấm cũng mua khá nhiều.
Hoặc là mỡ lợn, mấy hôm trước cô vừa thắng được nửa bình mỡ mới.
Tóp mỡ đặt bên cạnh bình mỡ lợn, đây là món đồ ăn vặt Sở Thấm thích nhất trong thời gian gần đây.
Rắc thêm xíu bột ớt, vừa bỏ vào miệng sẽ cảm nhận được độ giòn và mỡ tươm ra.
Trong tủ còn có một bình mật ong, năm nay cô vừa làm một bình mật ong hoa quế và bột sắn dây.
Cuối cùng cửa tủ đã trở nên vô dụng, hoàn toàn không thể đóng lại được.
Bên cạnh tủ bát là bàn làm việc, trên bàn không chỉ có sách mà còn có hai bó hoa quế.
Hoa được cắm trong chiếc bình gốm cũ sứt mẻ, cành hoa vươn ra ngoài cửa sổ, tạo nên một vẻ đẹp đơn sơ.
Giường trong phòng vẫn là chiếc giường cũ, Sở Thấm đang cân nhắc xem hôm nay lúc lên núi có nên tiện thể chặt vài cái cây hay không? Cô từng nhìn thấy mấy cây du già trên núi Hồ Lô và ghi nhớ vị trí của chúng, loại cây này rất thích hợp để làm giường.
Kế bên giường là tủ đầu giường, tủ quần áo được đặt dưới chân giường.
Dưới vách tường cạnh tủ quần áo để đủ loại bình gốm với kích thước lớn bé khác nhau, bên trong đựng đậu xanh, hạt dẻ, rượu gạo và rượu dương mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận