Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 686: Ngoại truyện ở chung 2


Ngoại truyện ở chung 2
Sở Thấm chỉ chỉ vào anh: "Nóng mà anh còn mặc đến hai bộ quần áo."
Cô đã muốn nhìn thử xem thân thể anh ra sao từ lâu rồi.
Nói đến là thấy tiếc, mấy năm nay chưa từng sờ thì cũng được đi, nhưng thậm chí cô còn chưa nhìn thấy nữa.
Ở nông thôn, có rất nhiều đàn ông sẽ để mình trần khi làm việc trong mùa hè, nhưng Kỷ Cánh Diêu cực ít khi xuống ruộng, cho dù anh có xuống ruộng giúp cô trồng thức ăn thì cũng sẽ không cởi quần áo.
Kỷ Cánh Diêu thật sự rất hiểu cô, thấy ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào bụng mình, hình như anh ngộ ra gì đó.
"..."
Rung động lắm rồi.
Vì vậy, Kỷ Cánh Diêu đỏ ửng mặt, anh nói: "Em cứ chờ một chút đã, để anh đi tắm."
Nói xong, anh cầm quần áo chạy vội ra cửa, rất có cảm giác đang bỏ trốn.
Sở Thấm trợn to hai mắt.
Cái gì mà "Em cứ chờ một chút đã"!
Kỷ Cánh Diêu tắm khá mau, nhân tiện anh cũng giặt luôn đồ của hai người, cho nên lúc anh quay lại phòng ngủ là đã hơn nửa tiếng sau.
Trăng sáng bị một lớp mây mỏng che đi, ánh trăng mờ ảo.
Sở Thấm lấy một quyển sách ra, nhưng cô làm thế nào cũng không đọc nổi, chỉ thấy trong lòng nóng ran, khó mà bình tĩnh.
Rốt cuộc, Kỷ Cánh Diêu cũng bắt đầu phơi quần áo.
Phơi hết quần áo, anh bước vào nhà đóng cửa lại. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Sở Thấm đã quên lúc đó cô là người kéo rèm cửa sổ bằng cỏ tranh lại, hay Kỷ Cánh Diêu mới là người kéo rèm cửa sổ. Cô chỉ cảm thấy trong lúc mơ mơ màng màng, chiếc rèm cỏ tranh đã được buông xuống, che phủ hoàn toàn ánh trăng cùng bóng đêm, bên trong nhà chỉ có mỗi ánh sáng của ngọn đèn dầu chập chờn đong đưa không dứt.
Sở Thấm cũng đã quên là ai ra tay trước.
Cô phải cố gắng hết sức để hình dung, chịu đựng suy nghĩ ngượng ngùng mới nhớ, đại khái là Kỷ Cánh Diêu hành động trước.
Nhưng người chủ động hôn môi hình như là cô.
Ngọn đèn dầu bị thổi tắt đi, bóng tối khiến con người gan dạ hơn, vì vậy Sở Thấm rốt cuộc cũng sờ lên chiếc bụng mà cô tò mò thật lâu.
Khi không khí nóng lên, hai người tựa thật sát vào nhau, khoảng cách trở nên gần gũi chưa từng có. Tiếng thở hổn liên tục vang lên trong phòng ngủ, nhưng lúc đó Sở Thấm còn hơi tiếc nuối.
Lúc nãy thổi tắt đèn quá sớm, cô không nhìn thấy được mọi chuyện ra sao, nhưng cảm giác rất tuyệt, cô cũng có thể tưởng tượng ra được.
Sau đó những suy nghĩ không hợp thời điểm kia bay đi hết, cô cảm nhận được khoái cảm chưa từng có trước đó từ chuyện nam nữ.
Trán Sở Thấm rịn ra đầy mồ hôi, cô cắn chặt môi đến mức sắp bật m.á.u cũng không cách nào ngăn được tiếng rên.
Nhưng cô không chịu thua.
Bất kể là chuyện gì cô cũng không chịu thua.
Nằm kèo dưới là không được, Kỷ Cánh Diêu chiếm thế chủ động cũng không được, vì vậy cô phát động tấn công...
Kỷ Cánh Diêu khiếp sợ.
Sau khi hết khiếp sợ thì đến phản công.
Hai người quần nhau đến nửa đêm, nước suối chảy róc rách, trăng sáng lúc ẩn lúc hiện.
Cuối cùng, trên bầu trời là trăng sao, gió nhẹ vô số lần kéo theo nước suối b.ắ.n lên cành lá đã xanh biếc dồi dào hai bên bờ. Hai vợ chồng mệt lả người, rốt cuộc cũng ngủ thật say.
Sở Thấm thức dậy sớm hơn so với Kỷ Cánh Diêu, cô đã dậy nửa tiếng mà Kỷ Cánh Diêu vẫn còn đang ngủ.
Khi Kỷ Cánh Diêu tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của Sở Thấm, anh ngẩn người ra trong một chớp mắt.
Sau đó hai người đều thẹn thùng như nhau, ánh mắt cô lấp lánh, còn anh thì kiểu 囧 囧.
Sở Thấm đã sớm bình tĩnh lại, cô nghiêng đầu, nháy mắt mấy cái rồi hỏi anh: "Bây giờ chúng ta đâu có làm gì đâu, anh đỏ mặt cái gì chứ?"
Kỷ Cánh Diêu: "..."
Yết hầu anh hơi nhúc nhích một chút, vốn dĩ anh không nghĩ gì hết, nhưng bị Sở Thấm nói như thế, lại thấy Sở Thấm nhìn mình như vậy, khiến mới sáng sớm mà anh đã muốn làm một vài chuyện không thích hợp cho thiếu nhi xem.
Thế nhưng cả hai chỉ là vợ chồng son, mới vừa kết hôn thì không nên buông thả chuyện này quá mức, vì thế cuối cùng hai người vẫn rất kỷ luật mà rời giường.
Nhắc tới cũng thấy gấp rút đến đáng thương. Hai người chỉ vừa mới kết hôn đã phải đi làm, cho đến chạng vạng tối mới gặp lại nhau lần nữa.
Khoảng thời gian xa nhau vừa rồi rất khó chịu.
Sau khi tắm xong, hiếm khi Sở Thấm không đọc sách, Kỷ Cánh Diêu cũng không xem tài liệu của mình như thế này. Hai người em nhìn anh anh nhìn em, sau đó không nhịn được mà lăn lên giường lần nữa.
——
Sở Thấm được coi là trường hợp cưới muộn điển hình, đặc biệt phù hợp để lập tức tuyên dương giá trị quan.
Năm 71, báo chí bắt đầu nói về kế hoạch sinh sản, công xã cũng thắt chặt tình hình.
Nhà nào đã đông con thì được động viên không sinh tiếp, vì nếu sinh thêm con thì sẽ thêm gánh nặng lớn hơn đối với gia đình và cha mẹ.
Đồng thời cũng tuyên truyền và phát bao cao su cho mọi người. Khi thứ này được phát trong bệnh viện thị xã, ngươi muốn nhận phải mang theo giấy hôn thú, khiến cho rất nhiều người cảm thấy ngại ngùng.
Nhưng Sở Thấm thì không, Sở Thấm vội vàng thúc giục Kỷ Cánh Diêu đi nhận. Năm 69 cô đã mang thai, năm 70 thì sinh được cô con gái, những chuyện ốm nghén các loại khiến cho Sở Thấm quyết định tuyệt đối không sinh thêm đứa thứ hai.
Con gái mới sinh lại được chăm bởi cha mẹ chưa có kinh nghiệm thì thật sự là một cuộc sống vô cùng hỗn loạn. Ở với đứa bé này, bao nhiêu tính tình cứng rắn kiên cường của hai người đều bị nó bào mòn hết.
Bởi vì xương cốt nó cứng cáp hơn hai người, tính khí cũng lì lợm hơn nhiều.
Đúng vậy, cho dù con gái nhà cô còn là một đứa trẻ nít nhỏ chưa biết gì, nhưng cô và Kỷ Cánh Diêu đều nhất trí cho rằng đứa bé này lớn lên sẽ rất cứng đầu, hơn nữa còn đổ thừa cái tính ương ngạnh đó là do đối phương.
Thật ra Sở Thấm cũng có chút chột dạ, nhưng cô có c.h.ế.t cũng không thừa nhận.
Thế nhưng mà cô con gái lì lợm này cũng mang đến rất nhiều niềm vui cho hai người. Cô bé đã đồng hành với Sở Thấm vượt qua giai đoạn đen tối khi Tiểu Bạch qua đời, cho tới khi Sở Thấm không thể nào dữ dằn với cô bé được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận