Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 224


Mỗi ngày, bọn họ kiếm được bảy tám công điểm đã là rất khó rồi, nghĩ đến mười công điểm là điều hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
Chỉ có những người như Sở Thấm mới phấn khích.
Sở Thấm không phải là người duy nhất trong làng tham gia, cũng có rất nhiều người đang nỗ lực phấn đấu để tiến bộ, có thể không bằng cô nhưng cũng quá đủ so với những người khác.
Còn có một số người bình thường cố gắng một chút là có thể cầm đượ chín công điểm, sau khi những người này nghe đến mấy câu này thì như điên cuồng, hận không thể đến ngày mai luôn để liều mạng làm việc, xem mình có thể lấy được mười mấy công điểm hay không!
Những người nghĩ thông suốt đều không mưu mà hợp đưa ánh mắt nhìn về phía Sở Thấm.
Sở Thấm: "..."
Cô có hơi xấu hổ, nhưng xấu hổ cũng phải hỏi rõ ràng, thế là Sở Thấm, người từ trước tới nay như cái miệng hồ lô, hiếm khi lên tiếng trong loại trường hợp này lại mở miệng nói chuyện: "Đội trưởng, hạn mức cao nhất là bao nhiêu?"
Đội trưởng Hàn nhíu mày: "Đây chính là chỗ tôi muốn thương lượng với mọi người, tất cả mọi người nói một chút xem điều chỉnh đến bao nhiêu là phù hợp."
Nói một chút?
Để mọi người nói thì đương nhiên sẽ có đủ loại ý kiến.
Trong thôn cũng có người làm biếng, giống như vợ chồng nhà họ Hoàng chẳng hạn.
chú Hoàng tựa lưng vào tường, có phần không cam lòng nói: "Muốn tôi nói thì tốt nhất là đừng có điều chỉnh, trước kia đã quyết định tốt rồi, còn điều chỉnh làm cái gì, đây chẳng phải là đang thêm phiền phức sao?"
Bình thường ông ta chỉ có thể kiếm được sáu bảy công điểm, sao có thể bằng lòng nhìn những người khác đạt được mười mấy công điểm chứ.
Lương thực chỉ có đến bấy nhiêu, người khác kiếm được nhiều công điểm cũng có nghĩa là phần lương thực được phân cho mình ít đi.
Lương thực chính là huyết mạch của mọi người, sao có thể tuỳ tiện đồng ý như vậy được.
Trên thực tế, gần một nửa số người trong thôn đều nghĩ như vậy. Dù sao thì có rất ít người mạnh như Sở Thấm, đa phần là những người nằm ở khoảng chín đến mười công điểm, bọn họ cũng muốn chiến đấu hết mình xem có thể vượt qua mười công điểm hay không.
Có người nóng nảy nói thẳng: “Tại sao không thể điều chỉnh tăng lên? Chẳng lẽ chúng tôi phải làm việc vất vả như vậy rồi để cho người khác ăn sao? Cái quái gì thế, không hiểu đạo lý làm nhiều được nhiều sao? Có năng lực chèn ép công điểm của người khác, vậy sao không xuống đồng làm nhiều việc hơn đi?"
"Không điều chỉnh cũng là làm nhiều được nhiều..."
"Đánh rắm! Công việc tôi làm mỗi ngày trong năm nay gấp đôi công việc của một số người, tôi nhận được chín công điểm, ông nhận được năm công điểm, đây mà gọi là làm nhiều có nhiều à?"
Người đang phản đối thẹn quá hoá giận: "Mắng chửi người khác làm gì, quy định chính là như thế."
Trong lúc nhất thời, trên sân đập lúa rơi vào cảnh bế tắc.
Vào giờ phút này, Sở Thấm đột nhiên ý thức được chế độ công điểm này về lâu dài đã có nhược điểm.
Chỉ là những vấn đề thông thường này đã được che đậy bởi lao động tập thể, hiện tại vừa mới bắt đầu chưa được bao lâu mà đã có người bất mãn trong lòng, ờm, chính là cô đấy.
Thật ra ngay từ đầu, cô cũng không có bất mãn gì cả, nhưng suy nghĩ này đã đột nhiên loé lên khi đội trưởng Hàn vừa mới nhắc đến việc này.
Đúng vậy, năm nay mỗi ngày cô đều làm việc nhiều hơn những người kiếm được mười công điểm, vậy tại sao cô vẫn được nhận có mười công điểm như cũ, thế này không phải là đang thay người khác kiếm lương thực sao?
Sở Thấm cảm thấy chênh lệch công điểm không có bao nhiêu, khiến cho mình phải chịu rất nhiều thiệt thòi.
Cô không muốn tiêu cực về việc đi làm, nhưng nếu như vấn đề công điểm vẫn không đổi như cũ thì có lẽ cô cũng sẽ từ từ thả chậm tốc độ làm việc, dần dần duy trì tốc độ theo tiêu chuẩn mười công điểm.
Trên sân đập lúa xảy ra cãi vã kịch liệt, thím Sở vén tay áo lên chống nạnh cãi nhau với người ta, khi liếc mắt trông thấy Sở Thấm thì lập tức không ầm ĩ nữa mà chen qua đám người đi đến bên cạnh Sở Thấm i.
Bà ấy nói: "Nào, nếu đội trưởng Hàn không điều chỉnh thì sau khi mọi người giải tán cháu hãy đi tìm đội trưởng Hàn nói."
Dù sao trong thôn Cao Thụ, người làm việc năng suất nhất chính là Sở Thấm, mà Sở Thấm lại còn có “Bùa hộ mệnh", cô là một công nhân kiểu mẫu.
Không chỉ như thế, cô còn là bé gái mồ côi.
Hai tầng buff chồng lên nhau, ai mà dám tuỳ tiện đối xử cơ chứ. Mỗi ngày cô làm việc gấp hai ba lần người ta, mà công điểm mà cô nhận được gần như ngang bằng với những người khác, đây không phải là dấu hiệu của sự bắt nạt sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận