Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 560


Sở Thấm rất hài lòng, cô thả thêm hai quả dưa vào trong bao bố, lại nhận lấy phiếu công nghiệp nhìn một chút, đã có đủ hai phiếu công nghiệp rồi.
Cô nói: "Anh yên tâm đi, hai chúng tôi cũng coi là có giao tình, dù sao tôi cũng không thể lừa anh được. Dưa nhà tôi ngọt lắm. Nếu không ngọt thì anh cứ trở lại tìm tôi, tôi chịu trách nhiệm. Sau này anh có cần nữa thì cứ tìm tôi mà mua. À đúng rồi, anh nhớ âm thầm một chút, đừng nói là mua ở chỗ tôi, anh có nói tôi cũng không nhận đâu."
Chỉ cần thấy có phiếu công nghiệp là cô đã nguyện ý làm ăn lâu dài rồi.
Kỷ Cánh Diêu cười cười: "Vậy thì thật đúng là cám ơn cô."
Miệng Sở Thấm đúng là thánh gạt người.
Cái gì cũng coi là có giao tình, mua dưa mà cũng không cho anh nếm thử một miếng nào thì còn giao tình cái gì chứ.
Kỷ Cánh Diêu bỏ luôn hai quả quýt vào bao bố, sau đó xách bao tính lên đường.
"Này, chờ một chút." Sở Thấm gọi anh lại.
"Sao vậy?" Kỷ Cánh Diêu xoay người.
Sở Thấm nhìn thử dưới đồi, thấy không có người mới hạ thấp giọng hỏi anh: "Anh mới vừa nói các anh thiếu tôi một ân tình đúng không."
Kỷ Cánh Diêu: ". .. Đúng."
Thật sự không cần nói, Sở Thấm bỗng nhiên thông thái giỏi giang như vậy, khuyến khích đội trưởng Hàn làm trồng trọt làm chăn nuôi. Nếu như có thể thành công, quả thật sẽ giải quyết được vấn đề hậu cần rất lớn của nhà máy cơ khí.
Tuy nói ý định ban đầu của cô chỉ là kiếm tiền cho thôn mình, nhưng cuối cùng nhà máy cơ khí bọn họ cũng được thu lợi, miễn cho bọn họ rất nhiều công việc.
Nhìn bộ dạng "Tôi có chuyện muốn nhờ" của cô, Kỷ Cánh Diêu bỗng nhiên nổi lòng hiếu kỳ.
Vậy là, Sở Thấm muốn dùng ân huệ đổi cái gì?
Đổi số nhân công? Cái đó thì không thể, dựa vào thực lực của cô là làm được rồi. Hay là cô đổi cho người khác?
Đổi tiền đổi phiếu? Không lẽ là vậy. Đợi đã, nói không chừng là đúng. Cả hai lần đổi chác của anh với cô đều là vi phiếu công nghiệp, hình như cô rất thiếu phiếu công nghiệp.
Kỷ Cánh Diêu vẫn còn phân tích, Sở Thấm lại nói: "Nhà máy cơ khí của các anh lớn như vậy, bên trong nhất định là có trường tiểu học trung học chứ?"
Kỷ Cánh Diêu càng thắc mắc hơn, anh gật đầu.
Ánh mắt Sở Thấm lấp lánh: "Vậy nhất định giáo viên ở chỗ các anh là mời từ thành phố tới, hoặc là người thân của công nhân, bất kể như thế nào cũng có trình độ học vấn bảo đảm có đúng hay không."
Kỷ Cánh Diêu lại gật đầu: "Cô nói đúng đấy. Hầu hết giáo viên trung học chúng tôi mời về đều tốt nghiệp từ học viện sư phạm, có một nửa giáo viên tốt nghiệp chuyên khoa, một ít tốt nghiệp trung học đã dạy được mấy năm, năng lực tương đối tốt, còn có mấy vị trình độ đại học nữa. Còn giáo viên tiểu học thì tôi phải đi hỏi một chút, họ là do bên hậu cần phụ trách mời."
Sở Thấm khiếp sợ.
Đến một nửa là giáo viên tốt nghiệp chuyên khoa!
Còn có giáo viên tốt nghiệp đại học!
Thầy cô giáo giỏi như vậy mà lại tới nơi thung lũng này dạy học? Nghĩ như thế nào thế nào cũng thấy ngạc nhiên.
Kỷ Cánh Diêu cười cười nói: "Để có thể mời được những thầy cô giáo này thì nhà máy cũng tốn không ít sức lực."
Sở Thấm kinh ngạc: "Tưởng tượng ra được."
Cô lấy lại tinh thần, mong đợi hỏi: "Tôi có thể đến trường học của nhà máy cơ khí các anh được không. Ý tôi là tham gia giờ học ấy?"
Kỷ Cánh Diêu nghi hoặc: "Bình thường cô không đi làm à?"
Sở Thấm nói: "Tôi cũng có lúc nghỉ ngơi mà. Nói rõ hơn thì, chủ yếu tôi muốn đi hỏi các thầy cô giáo chỗ anh những kiến thức mà tôi chưa biết, nếu như đến lúc đó các anh tiện thể giúp tôi mua một bộ sách giáo khoa luôn thì càng tốt."
Kỷ Cánh Diêu: "Chuyện này không thành vấn đề, đến lúc đó cô cứ đi thẳng đến trường học. Tôi không dám nói tất cả, nhưng phần lớn sẽ không từ chối cô."
Anh không nghĩ Sở Thấm sẽ nói chuyện này.
Anh thấy rất phục cô.
Một người có năng lực cỡ như Sở Thấm mà vẫn không bằng lòng với hiện tại, lúc nào cũng cố gắng học hỏi tiến lên càng làm cho anh kính nể.
Sở Thấm lại hỏi: "Trường học chỗ các anh chỉ có thể thu nhận con em trong nhà máy thôi sao?"
"Có thể nói là vậy."
Sở Thấm cau mày, khẽ thở dài.
Kỷ Cánh Diêu: "Sao vậy?"
Sở Thấm vội nói: "Em gái họ của tôi, à, chính là con gái chú tôi, con bé thông minh hơn người bình thường rất nhiều, sang năm sẽ tốt nghiệp tiểu học nhưng chỉ mới 11 tuổi thôi, học vượt tận hai lớp, Viện Thanh niên trí thức cũng nói con bé thông minh..."
"Cô nói thẳng một chút đi." Kỷ Cánh Diêu nghe hiểu: "Ý cô chính là em gái họ có chỉ số thông minh cao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận