Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 576


Sở Thấm đi trên đường, gió lạnh liên tiếp thổi vào khiến cô hoàn toàn tỉnh táo. Cô xoa xoa đôi mắt, tuyết trắng tinh ngập trong tầm mắt, lại thêm ánh mắt trời sáng chói chang trên không trung thật sự khiến mắt cảm thấy khó chịu.
"Sở Thấm, cô biết lái xe sao."
Đi qua cửa thôn, có người kinh ngạc hỏi cô.
Sở Thấm gật đầu một cái, thấy có chút không chắc chắn nên chỉ nói: "Tôi chỉ biết một chút mà thôi."
Chú Sở trợn trắng mắt.
Cô mà chỉ biết một chút xíu, vậy thì ông ấy chẳng biết cái khỉ gì rồi.
Ông ấy dặn dò Sở Thấm: "Cháu cẩn thận một chút, nếu không chắc chắn thì không cần miễn cưỡng đâu. Cái này cũng không đơn giản là vấn đề địa hình, mà trong trời tuyết này đường cũng trơn trợt, còn phải đi lên sườn núi... Không cẩn thận coi chừng lật xe."
Sở Thấm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu ý, tất nhiên cô cũng hiểu chú Sở nói vậy là có ý tốt.
Cô tiếp tục đi, tầm khoảng 10 phút sau đã đến khúc cua.
Đội trưởng Hàn đã đứng đó chờ sẵn, bên cạnh còn có không ít người vây quanh xem náo nhiệt.
Nói thật, người của Cục Lương thực cũng không gửi gắm hy vọng gì vào cô gái tên Sở Thấm này, bọn họ còn đang tính đem thẳng lương thực tới nơi này rồi cho lên xe hàng luôn.
Thật ra thì như vậy cũng được.
Nhưng lại có một vấn đề, đó là nơi này rất khó quay đầu.
Đi về phía trước nữa, rời phạm vi thôn Cao Thụ thì con đường sẽ càng ngày càng hẹp, đến lúc đó đừng nói là quay đầu, kể cả muốn đi thẳng cũng không được, thật sự chỉ có thể quay xe trở về công xã.
Trong thế tiến thoái lưỡng nan, đội trưởng Hàn bỗng nhiên nói muốn để người dân rành việc lái xe trong thôn ra thử một chút, bọn họ cũng chỉ có thể đồng ý.
Ai mà ngờ được người dân biết lái xe mà ông ấy nói lại chỉ là một cô gái chừng 20, chuyện này làm cho người Cục Lương thực lầm bầm với nhau, nói chẳng lẽ đội trưởng Hàn đang đùa giỡn bọn họ cho vui?
"Cô ấy thật sự biết lái."
Đội trưởng Hàn ra sức thuyết phục.
"Đặc biệt cô ấy đã từng đến đội vận tải luyện tập, kỹ thuật rất tốt, ngay cả chú cô ấy cũng kém hơn."
Chú Sở đang ở ngay bên cạnh xem náo nhiệt: "..."
Ông ấy kiềm chế để không tức ói ra máu, mấp máy môi hồi lâu cũng nói không ra lời, bèn mặt lạnh trở về thôn.
Thật ra thì đội trưởng Hàn thật sự tin Sở Thấm có khả năng. Có lẽ trong thôn này, trừ chú Sở thím Sở ra thì Sở Thấm là tài xế giỏi mà ông ấy tin tưởng nhất.
Nếu như là người bình thường thì tất nhiên ông ấy sẽ không tin.
Nhưng Sở Thấm có thể là người bình thường được sao, cô ấy còn kỳ lạ hơn bất cứ kỳ nhân dị sĩ nào, là kiểu con gái phi thường đến mức có thể đánh nhau tay không cùng hai ba người đàn ông cường tráng.
Vì vậy, dưới sự thuyết phục đầy cố gắng của đội trưởng Hàn, Cục Lương thực miễn cưỡng đồng ý để cho Sở Thấm đi làm thử, vậy nên mới có chuyện thím Sở đi kêu Sở Thấm.
"Cho tôi qua, xin nhường đường."
Sở Thấm đi xen qua đám người, đội trưởng Hàn nghe giọng nói thì quay đầu, lúc thấy cô là ánh mắt sáng lên: "Sở Thấm, mau tới đây."
Ông ấy ngoắc ngoắc tay với Sở Thấm, chỉ xe hàng đang đậu trên đường rồi nói: "Cô đi thử một chút, giúp bọn họ lái nó vào thôn."
Sở Thấm nhìn theo, suy tư chốc lát rồi gật đầu.
Ngay lúc cô đi tới, đội trưởng Hàn lại len lén hỏi: "Có chắc chắn hay không?"
Sở Thấm tức giận nói: "Bất kể có nắm chắc hay không thì không phải ông cũng đã gọi tôi tới rồi sao."
Cơn bực bội do bị đánh thức của cô vẫn còn chưa tan hết đâu.
Đội trưởng Hàn ngượng ngùng: "Vậy mau đi đi."
Nói xong, Sở Thấm bước chầm chậm xuống dốc, sau đó cô mở cửa ghế lại, đạp lên bệ đỡ bên cạnh để lên chỗ ngồi.
Cô thử cảm giác ngồi ở đây, không nhịn được mà gật đầu một cái.
Không tệ không tệ, xe tải này rất tốt, mới hơn xe của đội vận tải nhiều.
Sở Thấm quan sát một chút rồi bắt đầu điều khiển xe.
Trước tiên khởi động xe, sau đó nhắm ngay vị trí, từ từ chuyển động tay lái tới góc độ thích hợp.
Việc này cần khá nhiều sự tỉ mỉ, dẫu sao nếu muốn cho xe lớn như vậy quẹo cua thuận lợi trên sườn núi cũng là một việc khó.
Mọi người đều tập trung nhìn cô, đặc biệt là tài xế ban đầu thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ Sở Thấm làm hư chiếc xe yêu dấu của mình.
Thế nhưng Sở Thấm làm tốt ngoài mong đợi.
Chỉ thấy cô chầm chậm de xe cỡ tám lần, rốt cuộc cũng cho xe quẹo 180 độ thành công.
Quay đầu xe, còn chậm chậm đi lên sườn núi.
"Má ơi, Sở Thấm giỏi thật đó chứ." Có người lẩm bẩm: "Tài xế kia ngồi đây cả nửa ngày cũng không quay đầu được, sao cô ấy làm thì lại dễ dàng quá vậy."
"Ai mà biết được chứ, tôi thấy theo tình hình này, chẳng phải Sở Thấm còn lợi hại hơn hơn cả tài xế Cục Lương thực sao?"
"Như vậy là có thể đến nhà máy cơ khí rồi đó, tôi nghe người ta nói nhà máy cơ khí đang tuyển tài xế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận