Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 566


Thật sự cả bốn người đã quản lý chuồng heo rất sạch sẽ, nhìn bằng mắt thường cũng thấy bầy heo trong chuồng đã béo ú nu.
Làm việc ở chuồng heo và chuồng gà thì sẽ không cần ra ruộng nữa, vì vậy công việc này coi như được ưa chuộng.
Cũng có rất nhiều người muốn làm ở chuồng gà, nhưng cuối cùng đội trưởng Hàn lại phân công cho bà cụ nhà họ Tiền và vợ Vu Thắng đến đó làm.
Những người này, mỗi ngày có thể làm được 8 công điểm.
Mà vợ chồng Từ lão đồ thuộc về kiểu chuyên kỹ thuật, còn Vu Thắng thuộc kiểu khỏe mạnh, phải gánh vác nhiều việc hơn, cộng lại thì bọn họ có thể làm được 10 công điểm.
10 công điểm đã khiến người trong thôn thèm thuồng vô cùng, nhưng khi thấy Sở Thấm được tận 15 công điểm trong sổ chấm công, họ lại cảm thấy 10 công điểm cũng chỉ là chuyện bình thường.
"Năm nay Sở Thấm lại trúng mùa lớn rồi nhỉ."
"So sánh xong lại thấy tức c.h.ế.t đi được, anh nói xem sao Sở Thấm có thể làm được như thế chứ? Chúng ta làm 8 công điểm đã cảm thấy sắp đi luôn cái mạng già rồi, thế mà người ta làm gần gấp đôi kia kìa."
"Khó trách mặt Sở Thấm lại bầu bĩnh thế, người cả thôn chúng ta cằm ai cũng nhọn, chỉ có cô ấy là tròn, khắp nơi đều tròn, chậc chậc."
Sở Thấm: "..."
Sở Thấm có tai nghe tốt cỡ nào cũng không muốn nghe đến những thứ lời ong tiếng ve này.
Gần đây cô lại khôi phục nhịp điệu làm việc 15 công điểm, chủ yếu là năm nay trong thôn thu hoạch tốt, có thể làm nhiều chút nào thì làm.
Đến lúc đó sẽ có túi túi lương thực chất đống ở nhà, nhìn vào là sẽ an lòng và thỏa mãn hơn bất cứ ai.
Trong quá trình phơi lúa, còn phải dùng cào để kéo cỏ dại lẫn trong lúa lại với nhau, sau đó gom đi vứt.
Việc này khá dễ dàng, dù con nít bảy tám tuổi hay ông lão bảy tám chục tuổi cũng có thể làm.
Sở Thấm có lúc nhìn thấy cũng hâm mộ, không cần khom người thì tốt biết bao, cô thật sự nghi ngờ rằng eo mình sắp gãy ra vì công việc cúi gặt này rồi. Hạt thóc đang phơi nắng, những hoạt động khác cũng không dừng lại.
Đội trưởng Hàn quyết tâm dùng hết toàn bộ nhân lực có thể, trẻ nít hay ông lão thì làm việc nhẹ nhàng, dùng toàn bộ sức lực để đào khoai lang.
Là kiểu chỉ đào chứ không nhặt.
Bọn họ tạm thời không thu hoạch khoai lang vội, khoai lang moi ra xong cứ để cho nó nằm trong đất, nghỉ ngơi hai ba ngày rồi mới nhặt về.
Tại sao? Vì làm vậy khoai lang sẽ được phơi khô, tiện cho việc để dành khoai lang. Nếu thu hoạch lúc ướt thì phải lập tức phân phát, để cho người dân lấy phần khoai lang nhà mình về phơi nắng, còn nếu cứ chất ở kho hàng thì thế nào cũng sẽ lên mốc thối vô cùng.
Hiện ở trong thôn không có ai để phân phát, nên cũng chỉ có thể phần ai người đó tự lấy về.
Dù sao mấy ngày nay trời cũng trong trẻo không mây, ngày nào cũng có ánh nắng chiều đầy trời, không sợ trời mưa.
Khoai lang được đào rất nhanh, đào xong thì lại đi hái đậu nành, đậu phộng và các loại cây trồng.
Hái xong đậu nành, cuối cùng là cất khoai lang đã phơi khô xong vào kho hàng.
Lúc này đã là trung tuần tháng 11, mà trong lúc mọi người bận rộn thì cây bắp cũng lặng lẽ trưởng thành.
Trước lúc này, người dân trong thôn đã hái xong đậu phộng.
Bởi vì năm nay không trồng nhiều lương thực mà đa phần là đậu phộng, có thể thấy năm nay thôn họ sẽ chủ yếu dùng dầu đậu phộng.
Đến khi hái đậu phộng xong là có thể thu hoạch bắp.
Mùa thu hoạch này kéo dài hai tháng, đến khi tất cả cây trồng đều vào kho thì đã là tháng 12.
Tháng 12, nhiệt độ bất chợt giảm xuống.
Sáng sớm thức dậy là có thể nhìn thấy xa xa trong núi có sương mù lượn quanh, nếu đi lại trong vườn rau còn có thể thấy một vài cây lá đã kết sương.
Sở Thấm cảm thấy không đến năm ngày nữa sẽ có tuyết rơi, điều này khiến cho cô có đau nhức đến đâu cũng phải lên núi đốn củi về.
Dọn dẹp được hai túi trống trong không gian, Sở Thấm mang cuốc và d.a.o chẻ củi đi lên núi.
Không ít người dân trong thôn có cùng chung suy nghĩ với cô, họ đều đi lên núi, bên hông giắt d.a.o chẻ củi, cố gắng chặt nhiều củi đốt nhất có thể trước khi tuyết rơi nhiều.
Sở Thấm nhìn dòng người nối đuôi nhau, liền đi đến chỗ sâu hơn.
Ngọn núi cô đi là đỉnh Thanh Tuyền, một thời gian không tới đây, Sở Thấm lại phát hiện một con gà rừng đang hấp hối trong bẫy rập ở đỉnh Thanh Tuyền.
Má ơi, hôm nay khởi đầu thuận lợi đấy chứ.
Sở Thấm vội vàng bắt gà rừng lên thả vào cái gùi, sau đó đi tới bên bờ rừng đầy nấm bắt đầu đốn cây.
Ở đây ít người, cô cứ cho thẳng những cây chặt xuống được vào trong không gian, cho nên không tới nửa giờ cô đã chặt được chừng năm mươi cây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận