Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 572


Không cần đào quá mạnh tay, bởi vì đất trong chuồng heo vốn là đất bùn.
Đào xong bốn khuông, đất đã chất đống ở trong chuồng heo.
Sở Thấm xoa xoa tay, cầm xẻng đào tiếp, tại ra hai rãnh đất ngay trong chuồng heo.
Mặc dù đất trong chuồng heo khá khô cứng, nhưng chỉ cần đào tầng trên cùng lên thì phía dưới lại vô cùng màu mỡ.
Cũng khó trách đất phì nhiêu như thế, dù sao cũng đã từng có heo ở đây, những thứ chúng bài tiết thấm vào bên trong đất, làm sao đất không màu mỡ được chứ.
Sở Thấm đào chốc lát, sau đó ngồi xuống nắn nắn đất.
Cô cười càng ngày càng vui sướng, tốc độ làm cũng càng lúc càng nhanh.
Đào đất xong, cô lấy bốn gầu đất vừa xúc phủ lên trên, sau đó vẫy vẫy nước, cho đất nghỉ đợi đến khi có hạ.
Bởi vì trồng trọt ở chỗ này, Sở Thấm cũng không keo kiệt mấy khối thủy tinh thường xuyên rút được.
Cô lại bỏ thêm nửa buổi trưa ở trong chuồng heo để gắn bốn cánh cửa sổ thủy tinh, chuyện rất phí sức so với khả năng của cô.
Chuồng heo được xây từ gỗ, nếu muốn lắp cửa sổ thì nhất định phải khoan lỗ trên gỗ trước tiên.
Sở Thấm dứt khoát tháo hết khung gỗ ra, cưa được khung cửa sổ lớn nhỏ rồi mới lắp lại như cũ.
Như vậy thì lượng công việc là rất nhiều, cô bận rộn đến tận bảy giờ rưỡi tối, đến lúc trăng sáng lên cao mới làm xong.
Ánh trăng mờ ảo xuyên qua bốn tấm thủy tinh chiếu vào chuồng heo, gió bắc lượn lờ trong bóng cây, khiến cho khu vực chuồng heo có cảm giác rất âm u.
Sở Thấm run run, cô vẩy thêm một lần nước rồi xách xẻng lên, vội vội vàng vàng chạy về nhà.
Về đến nhà, cô thắp sáng một ngọn đèn dầu.
Sở Thấm lại than thở, cũng không biết được khi nào thôn Cao Thụ mới có thể có điện.
Cô đã rút được hơn mười bóng đèn dây tóc rồi, theo như cái nết dùng vật phẩm biết trước chuyện tương lai của hệ thống kia, chắc nó không chỉ cấp bóng đèn cho cô chỉ để đủ số lượng thôi đâu nhỉ?
Sở Thấm lắc đầu một cái, bưng ngọn đèn dầu đi vào trong phòng bếp. Cô mở tủ quầy, tìm được ngăn kéo tầng dưới cùng, mở ra rồi lục lọi tìm hạt giống giữa rất nhiều thứ bên trong.
Mùa đông mà, cứ lấy những loại rau xanh tươi thanh mát là được.
Sở Thấm tìm được hạt giống cải bó xôi và cây đông quỳ, lại lấy thêm một ít hạt giống rau hẹ.
Cải bó xôi để xào ăn, đông quỳ thì nấu canh uống, rau hẹ dùng để làm bánh xếp và sủi cảo nhân hẹ.
Sở Thấm dùng giấy gói kỹ hạt giống, đặt lên bàn giữa gian nhà chính, chờ ngày mai gieo là ổn nhất.
Cô vặn lưng, cảm nhận cơn đau nhức âm ỉ, lại sờ vào tấm lưng dính nhớp mồ hôi, cô bèn xách nước đi tắm rửa.
Thân thể nguyên chủ đã dần dần được cô chăm rất kỹ, ngày càng thể hiện được khả năng tiềm tàn.
Tuy nhiên, một cơ thể chưa tiến hóa đến giai đoạn cao nhất thì có chăm sóc như thế nào đi nữa vẫn sẽ mệt nhọc vô cùng, cho nên Sở Thấm đi tắm xong còn phải dùng thuốc rượu xoa xoa eo mới ngủ được.
"Mệt c.h.ế.t mình rồi." Sở Thấm lẩm bẩm.
Trở tay dùng sức xoa bóp eo trong thời gian dài cũng rất mệt mỏi, xoa bóp xong là trán cô đã rịn mồ hôi.
Lò sưởi đã được đốt lên, Sở Thấm cảm thụ từ đợt hơi ấm trong lò truyền tới, cảm giác mệt mỏi dần dần biến mất, cô cầm sách, vừa nhìn vừa chợp mắt.
Ánh đèn trong phòng êm dịu, cửa sổ ngăn cách hết gió lạnh bên ngoài, lò sưởi thỉnh thoảng vang lên tiếng tí tách của than cháy trong ngọn lửa, có thể thấy không khí trong nhà yên tĩnh vô cùng.
Đây là một đêm bình thường nhất trong mùa đông.
Hôm sau.
Nhiệt độ lại giảm thấp, trong núi đã có tuyết.
Sở Thấm đẩy cửa ra, đứng dưới mái hiên nhìn về phương xa, cô chụm hai tay lại, chậm rãi thở ra một làn khói trắng.
Bây giờ đã có đủ thức ăn, cho dù là không cần phải làm gì nhiều nữa, nhưng Sở Thấm vẫn ăn uống như trong thời gian lao động.
Thậm chí là vì có thời gian, Sở Thấm còn thử nghịch một vào cách nấu ăn mới lạ.
Ví dụ như hôm nay, cô đã làm chả hoa cuộn.
Vừa hay trong vườn rau còn có một ít hành, nếu bây giờ không ăn, đợi đến khi tuyết rơi càng lúc càng nhiều là coi như ăn không nổi.
Nhắc mới nhớ, cô còn phải trồng một ít hành ở trong chuồng heo.
Sở Thấm vội vàng nhớ kỹ chuyện này, cố ý đặt mấy đầu hành lên trên bàn để chờ lát nữa trồng chung với nhau.
Chưng được hai miếng chả hoa cuốn, cô để dành ăn dần cùng cháo hạt kê và dưa muối.
Sau khi ăn xong, cô liền mang theo hạt giống đến chuồng heo để gieo hạt, sau đó là tưới thêm nước, chờ ngày rau cải trưởng thành.
Năm nay sản vật núi rừng cô tìm được không nhiều, rau củ dại thì thật sự là ít ỏi. Hiện tại tất cả rau củ dại trong nhà đều là cây tể thái, mà mớ cây này hoàn toàn đến từ phiến đất bên cạnh sân kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận