Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 256


Vừa dứt lời, con mắt Sở Thấm bỗng nhiên sáng lên, gật đầu: "Được được được! Cháu nhất định sẽ không nói nhiều."
Nói xong còn nở một nụ cười xán lạn.
Cậu út Dương cảm thấy kinh ngạc với độ trở mặt của cô, trừng to mắt khó mà tin nổi nói: "Chẳng lẽ cháu đợi cậu nói những lời này để ụp nồi lên trên người cậu đấy à?"
Sở Thấm cười tủm tỉm, nịnh nọt nói: "Làm sao có thể chứ, cháu là loại người như vậy sao?"
Trong lòng cậu út Dương tự nhủ: Cháu chính là loại người này!
Nhưng ông ấy dám khiêng cái nồi này, may mà bạn bè của ông ấy rộng, có cả bạn bè trời Nam biển Bắc, không sợ không nói ra được gốc của cây táo này.
Sở Thấm cực kỳ hài lòng, nghĩ đến việc tặng thêm một số quà cho gia đình cậu út trong dịp lễ tết để cảm ơn cậu út Dương đã cõng nồi thay cho cô.
Cô để lại phần táo muốn tặng cho dì Dương ở chỗ cậu út, kính nhờ cậu út có rảnh thì đến xã Lạc Thủy để đưa.
Hôm nay Sở Thấm thật sự không có thời gian, lát nữa sợ là còn phải tăng thêm tốc độ chạy về nhà để thu dọn ít đồ đạc.
Cậu út Dương gật đầu, dúi nửa túi nấm tươi cho Sở Thấm, nhỏ giọng nói: "Đừng lo lắng, cầm lấy ăn đi, cái này là cậu phát hiện ra ở trên núi."
Sở Thấm: "..."
Cái rắm, nhất định là trồng lén.
Cô đã từng làm chuyện này rồi, cô hiểu được!
Thật ra đúng là cậu út Dương lén phát hiện được, có điều chút ''lén lút" này còn xen lẫn một chút trình độ.
Thôn Tịnh Thủy trồng nấm, một số người cũng tìm mấy khúc gỗ đặt ở nhà để trồng.
Nhưng làm sao thứ này lại có thể dễ dàng trồng được như vậy, cậu út Dương sống c.h.ế.t trồng thế nào cũng không thể trồng được, tức giận đến nỗi ném mấy mảnh gỗ về lại núi.
Ông ấy chỉ muốn xem liệu nấm có thể mọc trên gỗ nếu đặt trên núi hay không, câu trả lời là: có.
Cậu út Dương xem như đã phục rồi, tỉ mỉ chăm sóc trong nhà thì không chịu lớn, tùy tiện ném ra nơi hoang dã thì trưởng thành rất tốt.
Cụm này đến cụm khác, chúng phát triển trông cực kỳ tươi tốt.
Trong quá trình hái nấm, ông ấy còn phát hiện nấm mối mọc hoang, không thể không nói thôn Tịnh Thủy này có cả một thung lũng thích hợp cho nấm mọc hoang phát triển, tóm lại là cậu út Dương mới hái ngày hôm qua, coi như tươi mới, hôm nay trực tiếp nhét một nửa cho Sở Thấm.
Còn lặng lẽ dặn dò: "Lúc cháu về nhà nổ s.ú.n.g thì nhỏ lại một chút, đừng khiến người ta chú ý."
Sở Thấm làm sao có thể không biết, nhưng vẫn thừa nhận tình cảm của cậu út Dương, nói tiếng cám ơn xong thì đạp xe đạp về nhà.
Trong nhà.
Khoai lang trong phòng ngủ đã phơi khô, khoai lang này là hai củ khoai lang phát triển trong nhà, Sở Thấm vừa về đến nhà là chuyển mấy củ khoai lang chướng mắt này đến hầm chứa đồ.
Tối hôm trước cô mới mở một kho lúa dự trữ khoai lang, vừa vặn thích hợp để trữ khoai lang mới của năm nay.
Về phần khoai lang trồng trong núi, cô cũng đem ra phơi, buổi tối phơi trong nhà, bình thường lúc ra ngoài làm việc cũng phơi bên trong nhà chính, làm xong rồi thì cô về thu dọn trả lại không gian, sợ có người tới cửa tìm cô thì nhìn thấy khoai lang.
Thỉnh thoảng cũng phơi khô khoai lang.
Sở Thấm nghĩ ngày nào đó có thời gian thì sẽ bắt đầu làm khoai lang khô và khoai lang cắt lát để có thể bảo quản được lâu hơn.
Thật ra thì tốt nhất là cất giữ trong không gian, haiz!
Cô phải suy nghĩ một chút, cất giữ khoai lang trong không gian, hay là cất giữ trứng gà?
Thật khó xử, đây là vấn đề khó xử nhất Sở Thấm gặp phải trong năm nay.
Thật ra nói tới nói lui, nếu có nhiều ba lô không gian thì hết thảy đều có thể giải quyết được, nhưng rõ ràng chuyện này không có khả năng.
Cố định c.h.ế.t ba cái, có thể thấy được hệ thống trò chơi keo kiệt cỡ nào.
Nhưng mà cô không ngờ rằng ba lô mới mà cô ngày đêm mong nhớ rất nhanh đã tới.
Khoai lang thu dọn xuống hầm, trong nhà trong nháy mắt sạch sẽ hơn rất nhiều. Sở Thấm lấy xẻng và chổi quét bùn đất trên mặt đất trong phòng, sau đó lại bỏ đậu nành được phát mấy ngày trước vào trong vại gốm, có tổng cộng 22 cân đậu nành, trong đó có 15 cân là cô được chia, mà bảy cân còn lại là cô dùng mật ong và trứng gà tìm người trong thôn để đổi.
Mật ong lần đầu tiên cô tìm được vẫn còn chưa dùng hết, nhưng cũng gần như là đủ bởi vì Sở Thấm làm vài bình mật ong hoa quế tương.
Sở Thấm chuẩn bị sang năm lại lên núi tìm tổ ong, mà mùa xuân là mùa tốt để thu mật ong.
Chắc hẳn mùa xuân sang năm, dấu hiệu thiên tai còn chưa nghiêm trọng lắm.
Cô đặt bình gốm đựng đậu nành bên cạnh bình rượu, hiện giờ các góc tường phòng ngủ của cô cạnh tủ quần áo và bức tường cạnh cửa phòng ngủ chất đầy những chiếc lọ có kích cỡ to nhỏ khác nhau, một số đóng đinh lên miệng bình rồi treo lên, hoặc là làm một tấm ván gỗ nhỏ rồi để đồ vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận