Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 470


Chú Sở đã làm việc ở nhà máy cơ khí lâu dài, đương nhiên hiểu được điều này, ông ấy muốn khoe khoang trước mặt cháu gái, chỉ vào một vị trí đằng xa nói: “Điểm đến chính là thị trấn của chúng ta và thành phố bên cạnh.”
Sở Thấm ngạc nhiên: “Thì ra con đường này có thể đi tới thị trấn. Vậy mất bao lâu mới tới thị trấn?”
Nếu như nhanh hơn, vậy sau này mọi người có thể đi trên con đường này tới thị trấn. Dù sao nhà máy cơ khí cũng đã xây đường lớn, chắc chắn đường lớn sẽ dễ đi hơn.
Chú Sở nào biết Sở Thấm đang nghĩ điều gì, ông ấy híp mắt nhìn ra xa xăm nói: “Phải xem cháu đi bằng phương tiện gì, nếu chỉ dựa vào đôi chân thì chưa tới sáu tiếng sẽ có thể tới nơi. Nếu như là xe lừa, đừng nói là thị trấn, ngay cả khoảng cách từ thôn chúng ta tới nhà máy cơ khí cũng không đi được, bởi vì quá chật hẹp. Tuy nhiên, nhà của cháu có xe đạp, có thể đi từ nơi này, để chú tính toán thử xem sao, có lẽ thời gian cũng không khác mấy so với từ thôn chúng ta tới thị trấn.”
Sở Thấm giật mình, xem ra việc xây đường của nhà máy cơ khí không có tác dụng gì với công xã Dương Tử Câu cả.
Tuy nhiên, sau này cô thật sự có thể đi trên con đường này, dù gì, con đường ban đầu phải đi qua rất nhiều công xã và thôn xóm, người ta không nhìn ra được cô mua những gì, nhưng nếu cô mua quá nhiều sẽ bị người khác để ý.
Chú Sở thấy Sở Thấm nghiêm túc lắng nghe, ông ấy vừa đi vừa tiếp tục nói với cô: “Không chỉ dừng lại ở thị trấn, đi trên con đường này, sau khi lái xe rời khỏi đây nửa tiếng sẽ gặp được một lối rẽ, con đường bên trái lối rẽ là đường đi vào thị trấn chúng ta, còn con đường bên phải là huyện Hoa Dương bên cạnh. Từ huyện Hoa Dương lái xe trên con đường này thêm hai ba tiếng nữa có thể đi tới thành phố bên cạnh. Chú nghe nói hiện tại rất nhiều nguyên liệu của nhà máy cơ khí đều được vận chuyển từ thành phố bên cạnh tới, còn nói thành phố bên cạnh có đường cao tốc. Mẹ kiếp! Xe tải nối đuôi nhau, mẹ nó, cảnh tượng thật lớn!”
Trong ánh mắt ông ấy có sự hâm mộ, Sở Thấm còn cho rằng ông ấy hâm mộ trong nhà máy có xe, ai biết được ông ấy lại nói tiếp: “Chậc chậc, nhưng tài xế kia quả thực uy phong. Nếu một ngày nào đó chú có thể làm tài xế... Chậc, thì tốt rồi, đến lúc đó, chú muốn lái thế nào thì lái thế đó.”
Sở Thấm: “...”
Khỏe miệng cô co rút, không biết phải nói gì: “Chú nhỏ, chú muốn làm tài xế, tiếc là chú không biết mấy chữ, đến tên của mình chú còn viết thiếu chân thiếu tay thì sao có thể làm tài xế được.”
Đừng nói nữa, cô cảm thấy nói không chừng chú Sở thật sự có được cơ hội làm tài xế. Nhưng cô vẫn nghi ngờ liệu ông ấy có nắm bắt được cơ hội đó hay không.
Dù thế nào đi nữa cô cũng không phải người bản địa, ông ấy vẫn hiểu rõ về đường xá nơi này hơn, chỉ cần có kỹ thuật lái xe, rất có thể nhà máy cơ khí sẽ gọi ông ấy tới thử.
Chú Sở sững sờ, gương mặt dày vậy mà có hơi xấu hổ.
Ông ấy chà xát tay, nhỏ giọng hỏi Sở Thẩm để tránh bị người khác nghe thấy: “Cháu cảm thấy có khả năng không?”
Không đợi cô trả lời, chú Sở lại nói: “Năm nay mùa màng không tốt, nói một câu khó nghe, nếu là xã hội cũ có khi gia đình địa chủ còn không có lương thực dư, đời sống của những người trong thành phố còn không bằng chúng ta. Chú nghe nói cậu út của cháu có một người bạn làm trong đội vận tải, chú đã suy nghĩ tới việc có thể bỏ ra chút lương thực, nhờ cậu út của cháu móc nối, tìm người để học kỹ thuật lái xe, sau đó tới nhà máy cơ khí thử xem.”
Trong lòng Sở Thấm ngạc nhiên, không ngờ chú nhỏ được ngày nào hay ngày đó, có chút tiền là bỏ ra hút thuốc, uống rượu, đánh bài vậy mà lại có suy nghĩ linh hoạt như vậy.
Xem ra sau khi bị thím giành quyền quản lý tiền bạc trên người, chú Sở thực sự đã thay đổi rất nhiều.
Cô vô cùng xúc động, gật đầu: “Cháu cảm thấy suy nghĩ này của chú rất tốt, cho dù việc ở nhà máy cơ khí không thành công, học được kỹ thuật lái xe cũng có thể kiếm được tiền. Vậy khi nào cháu rãnh sẽ nói với cậu nhỏ của cháu một tiếng, sau đó chú lại đi tìm ông ấy nói chuyện được không?”
Chú Sở gật đầu, dù sao cũng không thể để một tiểu bối như Sở Thấm đứng ở giữa giúp ông ấy nói chuyện được.
Đang nói chuyện đã tới cổng nhà máy.
Ồ...
Sở Thẩm thiếu kiến thức há hốc mồm, tại sao cô lại cảm thấy diện tích nơi này còn lớn hơn cả nhà máy thép.
Hiện tại, nhà máy mới chỉ có hình dáng của một nhà máy, chưa xây xong tường vây, cho dù có vây cũng vây không nổi, dù sao diện tích nơi này thật sự quá lớn, nhưng mấy tòa lầu chính đã được xây dựng xong.
Toàn bộ nhà máy cơ khí chiếm hơn một ngàn mẫu đất, có thể nói là vô cùng ngang ngược. Bên trong không chỉ có khu vực nhà máy, mà còn có khu vực sinh hoạt, tuy nhiên, hiện tại chỉ có một phần nhà máy mới được xây xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận