Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 105:

Chương 105:Chương 105:
Kha Cảnh Dương vừa đến bệnh viện thành phố, bác sĩ lập tức sắp xếp các loại kiểm tra như chụp X quang, chỉ là kết quả phải đợi ngày hôm sau mới có. Trải qua một buổi chiều hành hạ, Kha Cảnh Dương đã ngủ say trong phòng bệnh rồi.
Anh cảnh sát đã làm xong thủ tục nhập viện cho Kha Cảnh Dương, anh ấy còn phải về xử lý việc của bọn trộm mộ, vì vậy anh ấy nói với Vu Tiếu: "Đồng chí Vu, Kha tiểu đoàn trưởng giao cho cô nhé."
Vu Tiếu nói: "Đây là việc tôi nên làm, nhưng mà đồng chí à, anh có thể giúp tôi đến kí túc xá của thanh niên trí thức tìm một nữ thanh niên tên Châu Mật Hồng không? Tôi muốn nhờ cô ấy ngồi xe bò mang quần áo cho tôi. Nếu như anh không tiện thì có thể nhờ đồng nghiệp của anh đi không?"
Anh cảnh sát: "Việc này tôi làm được, tôi đang định qua đó mà."
"Thực sự cảm ơn anh."
"Đừng khách sáo."
Đợi sau khi cảnh sát rời đi, Vu Tiếu nhìn đồng hồ, đã bốn giờ rồi, bụng cô đói réo liên tục, bởi vì bữa sáng và bữa trưa đều chưa ăn. Vu Tiếu thấy Kha Cảnh Dương ngủ rất say nên cô ra khỏi phòng bệnh, cô gọi một y tá đi ngang qua lại: "Đồng chí y tá, chào chị, xin hỏi nhà vệ sinh ở đâu?"
Y tá chỉ: "Cô đi theo hướng này, đến cuối hành lang thì rẽ trái, sau đó..."
"Cảm ơn đồng chí y tá."
Vu Tiếu thả sọt xuống, đeo cặp sách lên ra ngoài, cô đi nhà vệ sinh trước, sau đó dạo một vòng bên ngoài, dùng 4 điểm thiện cảm mua hai cái màn thầu ở cửa hàng hệ thống, ăn xong liền trở lại phòng bệnh.
Kha Cảnh Dương ở trong phòng bệnh vẫn chưa tỉnh lại, Vu Tiếu chuyển một cái ghế ra ngồi dựa vào cửa sổ, hôm nay thực sự mệt chết cô rồi, cũng không biết tình hình ở Ao Tử Sơn thế nào.
Sắc trời càng ngày càng tối, ngoài ánh đèn ở đường đi bên ngoài phòng bệnh, ngoài cửa sổ đen kịt. Vu Tiếu đóng cửa sổ lại, mở đèn trong phòng bệnh lên, lại cảm thấy hành lang yên tĩnh khiến cho người ta có những tưởng tượng không hay, Vu Tiếu đóng cửa lại. Sau khi đóng cửa lại, cô nghĩ nửa đêm Kha Cảnh Dương tỉnh dậy đói thì sao?
Hết cách, cô chỉ đành dùng thêm 6 điểm thiện cảm mua ba cái màn thầu chuẩn bị cho anh.
Buổi sáng hôm nay Vu Tiếu ngủ đến chín giờ hơn, bây giờ mặc dù mệt nhưng không hề buồn ngủ. Chủ yếu là phòng bệnh này chỉ có một mình Kha Cảnh Dương là bệnh nhân, giường bệnh ở bên cạnh không có người, nơi này quá yên tĩnh khiến người ta cảm thấy cô đơn và buồn chán. Nhưng mà, cô cũng chẳng có cách gì để giết thời gian.
Đột nhiên, Vu Tiếu nghĩ đến điều gì đó, mở cửa hàng hệ thống ra xem, trong đầu nghĩ quả nhiên là vậy, cửa hàng hệ thống có sách của thời đại này. Vì vậy, thực ra cô có thể mua sách của thời đại này đọc để giết thời gian, chỉ cần là sách không liên quan đến mười năm biến động chính trị của thời đại này là được.
Lúc Vu Tiếu tò mò kiểm tra sách của cửa hàng hệ thống, thời gian trôi qua nhanh chóng.
Cốc cốc cốc... ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, còn có cả tiếng nói: "Tiếu Tiếu, cậu có ở bên trong không?"
Vu Tiếu vừa nghe liền biết là Châu Mật Hồng. Cô vội vàng đi mở cửa, không những Châu Mật Hồng đến mà còn có cả anh cảnh sát trước đó. Anh cảnh sát đặt đồ xuống nói: "Đồng chí Vu Tiếu, thật xin lỗi, chiều nay lúc đi quá vội vàng, quên mất chuẩn bị đồ ăn cho cô, nhưng mà đồng chí Châu Mật Hồng đến rồi, nên tôi không chuẩn bị nữa, hai người từ từ nói chuyện, tôi đi trước đây."
Vu Tiếu nói: "Cảm ơn anh."
Anh cảnh sát vẫy tay: "Không cần khách sáo."
Châu Mật Hồng đợi sau khi cảnh sát đi liền vội vàng kéo Vu Tiếu hỏi: "Tiếu Tiếu, cậu có sao không? Thực sự dọa mình sợ chết khiếp rồi, hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, Kim Linh còn vì cậu mà bị thương, vỡ cả đầu, chảy rất nhiều máu, đưa đến bệnh viện thị trấn rồi, may mà không nguy hiểm đến tính mạng." Vu Tiếu vừa nghe liên khó hiểu hỏi: "Kim Linh vì mình mà ngã vỡ đầu, việc này là thế nào? Cậu nói rõ xem nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận