Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 335:

Chương 335:Chương 335:
Biết Vu Tiếu trở về muộn, hôm nay Kha Cảnh Dương không để Vu Tiếu ăn bánh bao nguội nữa, anh lấy cơm ở nhà ăn, sau đó đun nước và hấp thức ăn trên chảo, như vậy, chờ đến khi Vu Tiếu trở về, đồ ăn vẫn còn nóng.
Vu Tiếu về đến nhà, thấy quần áo phơi trong sân, ngoài quần áo của Kha Cảnh Dương thì còn có cả quần áo của cô. Vu Tiếu có chút ngạc nhiên, sau đó lập tức vô cùng lo lắng, liệu quần áo có bị người đàn ông này giặt hỏng mất không? Hay là anh có giặt sạch không?
Vì thế, Vu Tiếu vừa dừng xe ở trong sân đã lập tức chạy đi xem quần áo.
Kha Cảnh Dương đang ngồi ở sau bếp, nghe thấy trong sân có tiếng động, anh đoán rằng Vu Tiếu đã về nên đi ra. Vừa ra đã thấy Vu Tiếu đang kiểm tra quần áo của mình, anh lập tức.."Em đang xem cái gì vậy? Sợ anh giặt quần áo không sạch?" Chỉ số thông minh của Kha Cảnh Dương cao như vậy, lập tức biết cô gái này đang nghĩ gì.
Vu Tiếu chột dạ, dù sao người ta cũng có lòng tốt giặt quần áo cho cô, cô còn.. Nhưng mà cảm kích là một chuyện, tin tưởng hay không tin tưởng lại là chuyện khác. Vu Tiếu xoay người lại, cười với Kha Cảnh Dương: "Đồng chí Kha Cảnh Dương, anh đúng là người lên được phòng khách, xuống được phòng bếp." Kha Cảnh Dương nhìn cô một cái, sau đó trở lại phòng bếp, chỉ để lại cho Vu Tiếu một bóng lưng lạnh lùng.
Vu Tiếu dắt xe đạp đi vào, sau đó lấy hộp cơm ra, bên trong là cà tím kho thịt vẫn còn nóng hầm hập. Kha Cảnh Dương cũng lấy đồ ăn trong nồi ra, hôm nay anh mua cơm tẻ, thức ăn thì vẫn là măng tây.
Vu Tiếu thấy vậy, nói: "Hôm nay vẫn có măng tây à?" Rõ ràng ngày hôm qua đã nói, bữa tối từng người sẽ mua món mà mình thích ăn, nhưng mà người đàn ông này...
"Đồng chí Kha Cảnh Dương, cảm ơn anh."
"Ừm." Kha Cảnh Dương lạnh nhạt nói.
"Đồng chí Kha, anh nhìn này, ngày nào anh cũng phải huấn luyện vất vả, món cà tím kho thịt này là mua cho anh ăn đó. Vui không nào?" Vu Tiếu lấy lòng nói. Được rồi, người ta không chỉ giặt quần áo cho cô, mà còn mua đồ ăn cô thích, dù như thế nào cũng phải dỗ dành một chút.
Kha Cảnh Dương không nói gì, gắp một miếng cà tím kho thịt để ăn, mặc dù chỉ có một ít.
Vu Tiếu thấy anh nể mặt, tiếp tục nói: "Đồng chí Kha, chuyện tiệm cơm của bọn em bị hủy bỏ còn có phần sau nữa, anh có muốn nghe không?"
Kha Cảnh Dương gật đầu, kiêu ngạo nói: "Em nói đi." Người phụ nữ này còn chê anh giặt quần áo không sạch, thật quá đáng. Vu Tiếu: "Hôm nay, ke toán của tiệm cơm chúng em..." Cô kể lại chuyện về kế toán Dư: "Theo anh, có phải kế toán Dư và nhân sự cố ý không? Mục đích chính là công việc của em."
Kha Cảnh Dương nghe Vu Tiếu nói, cũng không giữ được dáng vẻ vừa rồi, anh có chút cạn lời: "Chỉ là một tiệm cơm quốc doanh, tại sao lại có nhiều chuyện như vậy?" Dáng vẻ phụ nữ tranh đấu còn lợi hại hơn cả chiến trường.
Vu Tiếu: "Em cũng không biết, nhưng mà hình như bọn họ đều muốn tính kế." Vu Tiếu cũng chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy. Ở thế giới hiện thực, cô cho rằng với gia thế của mình thì sẽ không gặp phải loại rắc rối như vậy. Không ngờ sau khi xuyên sách, nơi làm việc lại có một mặt tối như vậy: "Nhưng mà em không để ý, dù sao bây giờ tiệm cơm quốc doanh vẫn còn, cho dù xảy ra chuyện gì thì cũng có chủ nhiệm lo. Nếu tiệm cơm thực sự bị hủy bỏ, đến lúc đó tính sau, đến lúc đó em sẽ đi tìm Triệu Nguyệt Nguyệt, cho dù em không lấy lại công việc kia, vậy chị ta cũng phải bồi thường thiệt hại cho em."
Kha Cảnh Dương ừ một tiếng: "Được, đến lúc đó lại nói."
Vu Tiếu: "Thật ra công việc này cũng không tốt lắm, nếu có người cần thì cũng có thể bán đi."
Kha Cảnh Dương nhướng mày: "Sao lại nói như vậy?"
Vu Tiếu: "Chỗ này cách tiệm cơm quá xa. Năm giờ rưỡi em mới tan làm, ve đến nhà cũng gần bảy giờ, ăn tối muộn như vậy, em không quen." Cô thích ăn tối trước sáu giờ. Nói thẳng ra là cô còn chưa chính thức bước chân vào xã hội, trước khi xuyên sách, cô vẫn còn là học sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận