Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 70:

Chương 70:Chương 70:
Sau khi phát chìa khóa xong, Kim Linh định đi làm việc: "Thanh niên trí thức Vu, thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Điền, thanh niên trí thức Triệu, vậy tôi đi làm đây, nếu mọi người còn gì muốn biết thì chờ buổi tối tôi đi làm về lại hỏi." Vừa nãy đại đội trưởng dặn cô ấy đến làm quen với mấy nữ thanh niên trí thức mới một chút, nhưng cũng không nói cô ấy không cần làm việc. Cô ấy cũng không muốn bỏ bê công việc để rồi mất công điểm. Chẳng qua, sở dĩ đại đội trưởng dặn cô ấy đến sắp xếp cho các nữ thanh niên trí thức là vì ông ấy muốn để cô ấy làm tổ trưởng của nhóm các nữ thanh niên trí thức, mỗi tháng sẽ được nhận nhiều thêm hai cân rưỡi lương thực, tất nhiên cô ấy sẽ tình nguyện rồi, hai cân rưỡi lương thực có thể ăn ba ngày.
Châu Mật Hồng nói: "Cảm ơn thanh niên trí thức Kim." Ở trong ấn tượng của Châu Mật Hồng, Kim Linh là một người cần cù chịu khó, khá là hướng nội và ít nói. Bởi vì đời trước bọn họ không có mâu thuẫn nên đời này gặp lại người quen cũ, ấn tượng của cô ấy đối với Kim Linh cũng không tệ.
Ba người Vu Tiếu, Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan cũng tỏ ý cảm ơn.
Kim Linh hào phóng nói: "Không cần khách sáo, mọi người đều là thanh niên trí thức, nên giúp đỡ lẫn nhau." Đang nói, cô ấy bỗng nhớ đến một chuyện, bèn hỏi: "Thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Vu, thanh niên trí thức Triệu, thanh niên trí thức Điền, mọi người có biết nấu ăn không?”
Châu Mật Hồng nói: "Biết."
Vu Tiếu cũng nhỏ giọng nói theo: "Tôi cũng biết."
Tuy điều kiện gia đình của Điền Tinh Tỉnh và Triệu Bảo Lan đều bình thường, nhưng bọn họ quả thật chưa từng nấu ăn, vì vậy đồng thanh nói: "Chúng tôi không biết."
Kim Linh nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta và các thanh niên trí thức nam chia ra nấu ăn. Trước đây là tôi và Ái Dao cùng nấu, bởi vì chúng tôi chỉ có hai người, nay mọi người đã đến rồi, sáu người cùng nấu thì quá nhiều. Hay là thế này đi, tôi và Ái Dao một đội, thanh niên trí thức Châu và thanh niên trí thức Vu một đội, luân phiên nấu ăn. Sau đó, thanh niên trí thức Điền và thanh niên trí thức Triệu phụ trách rửa bát."
Điền Tinh Tinh nghe vậy thì nói: "Các cô luân phiên nấu cơm, mà chúng tôi ngày nào cũng phải rửa bát, như vậy không công bằng."
Triệu Bảo Lan cũng cảm thấy như vậy, nhưng không lên tiếng phản đối như Điền Tinh Tỉnh, chỉ là im lặng không nói gì.
Châu Mật Hồng nghe vậy thì nói: "Vậy thì chia ra nấu đi, lương thực của mỗi người đều không giống nhau, phân của người nào thì người đó tự nấu."
Điền Tinh Tinh lại nói: "Chúng tôi không biết nấu cơm, ai cũng tự nấu thì chúng tôi ăn cái gì?"
Châu Mật Hồng bật cười, lập tức khiển trách: "Chúng tôi cũng không phải là cha mẹ của cô, không lễ đã nấu cho cô ăn rồi còn phải phụ trách rửa bát nữa? Dù sao tôi và Tiếu Tiếu cũng tự có sắp xếp, mấy người muốn làm gì thì tự quyết định đi." Châu Mật Hồng nói xong thì cười nói với Vu Tiếu: "Tiếu Tiếu, chúng ta đến nhà đồng chí Tống xem tủ và rương trước đi."
Vu Tiếu im lặng đi theo Châu Mật Hồng.
Bầu không khí trong nhà có chút bất ổn, nhưng Châu Mật Hồng mặc kệ bọn họ. Cô và Vu Tiếu chuyển hành lý vào phòng rồi khóa cửa lại, đi ra sân nói với Tống Mãn Đường: "Đồng chí Tống, ngại quá, đã để anh phải đợi lâu, chúng tôi đã xong rồi."
Tống Mãn Đường không để ý nói: "Cũng không lâu lắm, không có chuyện gì."
Vu Tiếu và Châu Mật Hồng đi theo Tống Mãn Đường. Trong nhà, Điền Tinh Tinh tức muốn chết, nói: "Loại người gì vậy, tính tình thật tệ hại."
Tống Mãn Đường dẫn Vu Tiếu và Châu Mật Hồng đến nhà họ Tống, trong sân có một bà lão đang rửa rau và một phụ nữ trung niên đang phơi đậu phộng.
"Bà nội, mẹ, con về rồi." Tống Mãn Đường chào hỏi hai người trong sân.
Bà lão thấy cháu nội đã về thì cười nói: "Sao lại về muộn như vậy? Đi đường đã đói bụng rồi chứ øì? Bánh bột ngô trưa nay vẫn hâm nóng cho cháu đấy, nhanh vào ăn đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận