Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 179:

Chương 179:Chương 179:
"Đại đội trưởng, nếu mọi người có việc, ngày mai một mình cháu cũng có thể làm được." Người trẻ tuổi hàm hậu hỏi chuồng gà vừa nãy mở miệng nói.
Đại đội trưởng cũng không nhiều lời: "Vậy ngày mai Đại Phát lại đến đây một chuyến nhé."
Đại Phát? Khương Đại Phát? Từ khi đến đây, Vu Tiếu vẫn không để ý xem ai là Khương Đại Phát, dù sao ở trong tiểu thuyết, người Khương Đại Phát thích là Châu Mật Hồng, hắn ta cũng không làm ra chuyện gì tổn thương đến những người khác. Bây giờ, Châu Mật Hồng đã quay về thủ đô, Vu Tiếu càng không để ý đến Khương Đại Phát.
Vả lại cô chỉ xem tiểu thuyết, cũng không biết Khương Đại Phát trông như thế nào.
Lúc này, theo lời của đại đội trưởng, Vu Tiếu nhìn thấy Khương Đại Phát, đúng như trong tiểu thuyết miêu tả, nhìn bề ngoài, Khương Đại Phát chính là một người thành thật hàm hậu, hắn ta không cao, vóc dáng ở tầm trung, ở giữa đám đông chính là người qua đường giáp.
Vu Tiếu thu hồi ánh mắt, cũng không quan tâm người này, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Giống như Vu Tiếu, Kim Linh cũng vì lời nói của đại đội trưởng mà chú ý Khương Đại Phát. Kim Linh nhíu mày nhìn Khương Đại Phát, cô ta không thích người tên Khương Đại Phát này, trong tiểu thuyết, Châu Mật Hồng khiến người khác chán ghét như thế nào, Khương Đại Phát này cũng khiến người khác không thích như vậy. Kim Linh biết tên Khương Đại Phát này âm hiểm đến mức nào, liên quan đến loại người như vậy, bản thân bị tính kế lúc nào cũng không biết, ví dụ như Châu Mật Hồng đó. Nghĩ đến đây, Kim Linh nói: "Ái Dao, chúng ta về đi, mình muốn nói với cậu một chuyện."
Lâm Ái Dao: "Ừm, đi thôi."
Vu Tiếu cũng đuổi theo các cô: "Tôi thấy hơi mệt, về đi ngủ." Ngày nông nhàn tuy rằng thoải mái, nhưng cũng rất vô vị.
Thấy ba người các cô đều đi về, Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan cũng đuổi theo.
Trở về ký túc xá, Kim Linh gọi Lâm Ái Dao về phòng dặn dò: "Cậu đừng ở một mình với tên Khương Đại Phát đó." Các cô nói chuyện riêng nên cũng không có người để ý xem các cô nói gì.
Lâm Ái Dao cảm thấy khó hiểu: "Khương Đại Phát này làm sao vậy? Thoạt nhìn rất thành thật mà!" Các cô đã ở Ao Tử Sơn được hai năm, dĩ nhiên là biết người này. Mặc dù ngày thường chưa từng tiếp xúc, nhưng mà cũng có thể nghe thấy tên gọi này từ những người khác trong thôn.
Kim Linh suy nghĩ một chút, thuận miệng tìm một lý do nói: "Có một lần, mình đi chợ phiên, hắn ta đi ở phía trước mình, mình đã nhìn thấy hắn ta sờ mông một cô gái, sau đó lập tức tránh ra, bởi vì nhìn hắn ta rất thành thật, cho nên cũng không có ai nghỉ ngờ. Lúc đầu, mình cũng nghĩ là hiểu lầm, nhưng mà mình đi theo sau hắn ta một đoạn đường, thấy hắn sờ mông vài nữ đồng chí, mình cảm thấy đây không phải là ngoài ý muốn, chắc chắn hắn ta là một tên biến thái, có tật xấu. Cho nên, vì an toàn, cậu phải cẩn thận với Khương Đại Phát."
Lâm Ái Dao tự nhiên không nghi ngờ Kim Linh, cô ta thấy Kim Linh nói như vậy, lông tơ trên người đều dựng lên: "Trời al Người này thật là ghê tởm, đây đây chỉ là biến thái, đây là bắt nạt nữ đồng chí nhà người ta, phải bắt hắn ta nhốt lại."
Kim Linh nói: "Vì vậy, cậu phải nhớ kỹ lời của mình."
Lâm Ái Dao gật đầu: "Vậy.. Chúng ta nói với thanh niên Điền, thanh niên Triệu và thanh niên Vu một câu, để bọn họ cũng cẩn thận một chút."
Kim Linh ngăn cô ta lại, nói: "Đừng!" Miệng của Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan rộng như vậy, lỡ như truyền đến tai Khương Đại Phát, không biết Khương Đại Phát sẽ đối phó với cô ta như thế nào nữa.
"Không cần sao? Tại sao lại không cần?" Lâm Ái Dao kinh ngạc nhìn Kim Linh, mọi người đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn, chỉ là nhắc nhở một chút thôi, vì sao Kim Linh lại không muốn?
Kim Linh nói: "Bởi vì mình không có bằng chứng. Lỡ như bọn họ đi kiểm chứng, mình không có chứng cứ, Khương Đại Phát lại là người Ao Tử Sơn, mọi người nhất định sẽ không tin mình, như vậy, sau này mình biết sống ở đây như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận