Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 228:

Chương 228:Chương 228:
Hơn nữa, trải qua việc ngày hôm nay, cô quả thực không muốn ở lại Ao Tử Sơn nữa, ai mà biết ngày mai, ngày kia.. người nhà họ Khương liệu có cầm dao đến nữa không?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Vu Tiếu nhìn Kha Cảnh Dương nhiệt tình hơn nhiều: "Đồng chí Kha, vậy nếu như sau khi kết hôn, anh hối hận thì sao?"
Kha Cảnh Dương vừa nghe đã biết có khả năng, tâm trạng anh rất tốt: "Chúng ta có thể ký hiệp nghị, nếu một ngày nào đó tôi hối hận, cô có thể cầm hiệp nghị này đến tìm lãnh đạo của tôi."
Vu Tiếu suy nghĩ rồi nói: "Tôi tin anh. Nhưng mà... hiệp nghị thì thôi không cần đâu." Một người đàn ông không tiếc mạo hiểm tính mạng để cứu cô trong tay bọn trộm mộ, cô tin tưởng nhân phẩm của anh. Hơn nữa, nếu như anh hối hận thì có thể làm gì được anh chứ?
Lần đầu tiên Kha Cảnh Dương cảm thấy loại tin tưởng như này cũng rất thú vị: "Vậy bao giờ chúng ta kết hôn?" Kết hôn xong rồi, mẹ anh sẽ không giục nữa, từ giờ thế giới của anh sẽ được yên tĩnh.
Vu Tiếu cười mấy tiếng: "Anh nghĩ gì vậy? Tôi mới mười sáu tuổi, phải đến mười tám tuổi mới được đăng ký kết hôn."
Kha Cảnh Dương nói: "Sắp sang năm mới rồi, cũng chỉ một năm nữa thôi, chúng ta có thể kết hôn trước, đợi cô đủ mười tám tuổi roi đi đăng ký kết hôn. Hơn nữa chúng ta kết hôn rồi, cô có thể trực tiếp rời khỏi đây, cũng không cần đến hội thanh niên xin chuyển đại đội sản xuất nữa. Vả lại, cô vẫn muốn ở lại đây hả?"
Vu Tiếu vội vàng lắc đầu: "Tôi sợ rồi, ai mà biết người nhà họ Khương còn làm ra việc gì nữa? Nhưng mà... vì sao tôi cảm thấy đồng chí Kha anh rất gấp gáp nhỉ?"
Kha Cảnh Dương cắn răng nói: "Mẹ tôi ép." Sau đó Kha Cảnh Dương thực hiện chào theo kiểu quân đội với cô: "Đồng chí Vu Tiếu, tôi tên Kha Cảnh Dương, năm nay hai mươi hai tuổi, chiều cao một mét tám mươi tám, cân nặng bảy mươi lăm cân, tốt nghiệp trường quân đội XXX, trước mắt công tác tại quân khu Bắc Cảng, lính trinh sát của bộ đội đặc chủng, quân tịch đang là tiểu đoàn trưởng." Lính trinh sát là một trong những lính thuộc bộ đội đặc chủng, lính trinh sát chính là một trong những binh lính xuất sắc nhất trong cả quân khu, hơn nữa yêu cầu về lính trinh sát rất cao, cho dù là tố chất quân sự, tố chất thân thể hay tố chất tâm lý. Đồng thời, yêu cầu về tố chất tổng hợp của bọn họ như hành động, thể năng, ý thức tác chiến cũng cực kỳ nghiêm khắc. Nhiệm vụ chủ yếu của lính trinh sát chính là đi sâu vào lòng địch, điều tra tình hình quân địch, vì vậy cực kỳ nguy hiểm. Hơn nữa những gì lính trinh sát điều tra được về quân địch liên quan đến toàn bộ kế hoạch tác chiến của bên mình, cho nên lính trinh sát cực kỳ quan trọng. Nới đơn giản thì thân thủ của lính trinh sát là tốt nhất trong tất cả các binh chủng.
Trong tình huống bình thường thì mỗi một đơn vị tác chiến đều sẽ có lính trinh sát.
Kha Cảnh Dương nói tiếp: "Trước mắt lương hàng tháng của tôi là 45 đồng, không tính phiếu và tiền thưởng nhiệm vụ, nhưng mà..." Anh do dự một chút rồi nhanh chóng nói tiếp: "Tôi chia lương thành ba phần, 15 đồng mỗi tháng đưa cho mẹ tôi, 15 đồng giữ lại cho mình, 15 đồng ủng hộ cho cô nhỉ viện trong quân khu. Xin hỏi đồng chí Vu Tiếu, về việc phân chia lương của tôi, cô có ý kiến gì khác không?"
Vu Tiếu nghe xong lại hiểu hơn về anh. Anh là một người hiếu thuận, là một người lương thiện, nhưng cũng là một người có nguyên tắc, vì vậy, lương chia thành ba phần. Cha mẹ nuôi dưỡng anh, anh báo đáp cha mẹ. Chiến hữu hi sinh rồi, trong khả năng của mình anh giúp đỡ cho con của bọn họ. Còn về bản thân, anh cũng giữ lại cho mình một phần.
Vu Tiếu trêu chọc hỏi: "Vậy sau khi chúng ta kết hôn, một phần ba lương của anh có nộp lên không?”
"." Kha Cảnh Dương nhìn chằm chằm cô, cắn răng nói: "Đương nhiên rồi." Cho dù là quan hệ hôn nhân hợp tác, nhưng trách nhiệm của một người đàn ông nên có anh cũng không thể bỏ qua được, nhưng mà: "Tôi chỉ nộp lương, không nộp tiền thưởng nhiệm vụ được không?" Nếu không trên người anh chẳng còn đồng nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận