Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 189:

Chương 189:Chương 189:
Trương Vân Đóa nói: "Phụ nữ trong thôn đều như vậy, không chỉ thích buôn chuyện, mà còn thích bàn tán đồn thổi người khác. Hay là như vậy đi, tôi bảo cha của tôi tập hợp tất cả mọi người lại, nói chuyện này công khai, cho cô một lời giải thích."
Vu Tiếu nói: "Tạm thời không cần, tôi có kế hoạch của mình."
Trương Vân Đóa nghe vậy, không nhịn được hỏi: "Cô muốn làm gì?" Trương Vân Đóa là một người thông minh, đương nhiên cô ta cũng nhìn ra được Vu Tiếu là một người thông minh.
Trương Vân Đóa khác với Châu Mật Hồng và Kim Linh. Chu Mật Hồng nhìn Vu Tiếu, là kiểu mang theo bộ lọc 360 độ, ở trong mắt của Châu Mật Hồng, bạn tốt của cô ấy là một người thật thà, tốt bụng, vì cô ấy mà có thể hy sinh tính mạng, giống như cha mẹ của cô ấy.
Kim Linh nhìn Vu Tiếu, là kiểu mang theo bộ lọc 180 độ, đó là bộ lọc miêu tả trong tiểu thuyết. Ở trong mắt của Kim Linh, Vu Tiếu cũng là một người thật thà. Nhưng bởi vì sức ảnh hưởng của tiểu thuyết quá lớn, cho nên Kim Linh không thực sự chú ý đến Vu Tiếu.
Nhưng mà Trương Vân Đóa thì khác, cô ta là dân bản xứ, không có bộ lọc nào hết, cho nên cô ta có thể phát hiện sự thông minh của Vu Tiếu. Còn Vu Tiếu thì cũng thích người như vậy.
Từ trong tiểu thuyết, Vu Tiếu cũng biết Trương Vân Đóa là một cô gái thông minh, thông minh nhưng mà cũng có điểm mấu chốt của mình. Cho nên Vu Tiếu cũng không giấu giếm, cô nói đúng sự thật: "Nếu bây giờ mời đại đội trưởng đứng ra làm sáng tỏ, đó cũng chỉ là làm sáng tỏ ở mặt ngoài, ở sau lưng tôi, mọi người vẫn không ngừng đồn đoán, đại đội trưởng cũng không thể ngăn cản được. Vì vậy, tôi muốn đợi thêm mấy ngày, nếu đối phương có mưu đồ truyền ra những lời này, chắc chắn là có mục đích gì đó, chi bằng chờ kẻ đó lộ đuôi cáo."
Trương Vân Đóa nói: "Cách này rất tốt, chờ kẻ đó lòi đuôi cáo, chúng ta sẽ xử lý hắn. Nhưng mà, mấy lời đồn này có càng truyền càng lớn không? Nếu như lời đồn lan rộng, liệu rằng có ảnh hưởng đến danh dự của cô không?"
Vu Tiếu nói: "Không đâu, tôi có nhân chứng, hơn nữa, nhân chứng của tôi có thể khiến bọn họ không dám oan uổng người khác." Kha Cảnh Dương là nhân chứng của cô, người ở thời đại này cũng không dám oan uổng sĩ quan quân đội.
Trương Vân Đóa thấy Vu Tiếu nói như vậy thì cảm thấy yên tâm: "Cô có chuẩn bị là tốt rồi!"
Vu Tiếu mỉm cười: "Vân Đóa, cảm ơn cô đã quan tâm tôi, cô thật tốt."
Trương Vân Đóa đỏ mặt, tính cách của cô ta rất hào phóng, cho nên có rất nhiều bạn bè, nhưng mà chưa có người bạn nào giống như Vu Tiếu. Nhất là Vu Tiếu còn dịu dàng cảm ơn, thực sự khiến cô ta cảm thấy ngại ngùng: "Không cần cảm ơn, chúng ta là bạn tốt cơ mài!"
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, chúng ta là bạn tốt." Thật sự khó mà tin được, người khiến Châu Mật Hồng ghen tị đến phát điên ở kiếp trước lại trở thành bạn của cô ở kiếp này, nếu để Châu Mật Hồng biết, sợ là sẽ bị dọa đến ngây người: "Vân Đóa, bao giờ giải quyết xong chuyện này, tôi mời cô ăn cơm."
Trương Vân Đóa nói: "Được, vậy tôi sẽ không khách khí."
Sau khi Trương Vân Đóa rời khỏi, Vu Tiếu tiếp tục quét dọn căn phòng, dọn dẹp xong thì cũng đến giờ ăn trưa, cô liền đến nhà bà cụ Tống. Không thể không nói, ngày tháng không phải tự nấu cơm thật là hạnh phúc.
Vu Tiếu vừa đến nhà bà cụ Tống, bà lập tức hỏi cô chuyện xảy ra sáng nay khi cô đi giặt quần áo: ".. Cháu làm đúng lắm, một cô gái xuống nông thôn một mình, phải biết bảo vệ bản thân, nếu không sẽ bị người khác bắt nạt." Một bà già nuôi một đứa nhỏ như bà, cũng phải kiên cường, nếu mình thật thà sẽ dễ bị bắt nạt, không cần nói đến người khác, ngay cả người trong tộc nhà họ Tống cũng sẽ coi thường bà. Chỉ có tự mình đứng lên, mới không để người khác coi thường.
Vu Tiếu không ngờ bà cụ Tống sẽ nói như vậy, nhưng mà cô cũng tán thành lời nói của bà, có một số việc có thể nhịn, có một số việc thì không: "Bà yên tâm, cháu biết phải làm như thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận