Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 187:

Chương 187:Chương 187:
Vu Tiếu nói: "Cô có nhớ là ai nói không? Cô yên tâm, tôi sẽ không nói ra tên của cô, tôi chỉ muốn đi hỏi một chút xem những người này nghe ai nói như vậy."
Lâm Ái Dao không để ý nói: "Không sao cả, lúc đó có rất nhiều người nói, cũng không phải chỉ có một mình tôi nghe được. Nếu bọn họ dám nói công khai giữa đám đông, sẽ không quan tâm chuyện bị người khác nghe thấy."
Vu Tiếu nói: "Vậy cũng đúng. Cảm ơn cô nhé, thanh niên Lâm, cô đúng là người tốt."
Lâm Ái Dao nhận được thẻ người tốt thì rất vui vẻ.
Ngày hôm sau.
Hôm nay Vu Tiếu dậy rất sớm, đầu tiên là đến nhà bà cụ Tống ăn sáng, sau đó đi giặt quần áo. Hôm nay cô dậy sớm như vậy, là vì bình thường, những người phụ nữ trong thôn cũng đi giặt quần áo vào giờ này. Nếu như cô đi muộn, sẽ không gặp được bọn họ, sẽ bỏ lỡ bát quái của những người phụ nữ đó.
Cho nên, hôm nay Vu Tiếu cố ý dậy sớm.
Vu Tiếu xách theo một giỏ quần áo đi đến bên cạnh hồ nước nhỏ để giặt, cô nhìn thấy ở đây có mấy người phụ nữ đang giặt quần áo. Vu Tiếu cố ý mang quần áo đến bên cạnh bọn họ, còn mỉm cười chào hỏi: "Chào các thím al"
Thật ra ấn tượng của người trong thôn với Vu Tiếu rất tốt, dù sao thì từ khi xuống nông thôn đến giờ, Vu Tiếu rất chịu khó, cũng cố gắng làm việc, công việc làm rất tốt. Cho nên bọn họ bàn tán về Vu Tiếu, chủ yếu là vì tò mò.
"Thanh niên Vu tới giặt quần áo đấy à!"
"Vâng ạ, quần áo mấy ngày giặt chung, trời lạnh quá, ngón tay cũng bị đông cứng."
"Hôm qua thanh niên Vu vào nội thành à? Mua cái gì thế?"
Vu Tiếu nói: "Không mua gì ạ, đi vào nội thành để gặp người thân bạn bè thôi ạ."
"Thanh niên Vu còn có người thân bạn bè ở trong nội thành à?”"
Vu Tiếu cười cười, không trả lời.
"Thanh niên Vu, có phải là có đối tượng rồi không? Nghe nói thanh niên Vu có đối tượng rồi, bao giờ định kết hôn thế? Nhớ cho chúng tôi ăn kẹo mừng nhé!"
Vu Tiếu kinh ngạc hỏi: "Cháu có đối tượng bao giờ? Không có đâu, sao thím lại nói như vậy?"
"Này.. Chẳng phải cháu có đối tượng rồi sao? Tôi nghe nói cháu đi vào nội thành là để gặp đối tượng."
"Đúng vậy, tôi còn nghe nói, lúc trước cháu gặp phải trộm mộ chính là đang ở trên núi với đối tượng."
"Thanh niên Vu à, mặc dù tôi biết cháu là cô gái tốt, nhưng mà làm chuyện đó ở trong rừng là không được đâu."
Vu Tiếu đột nhiên đứng lên, ném hết quần áo trong tay xuống đất: "Mấy thím, mấy thím nói gì thế? Tôi đi lên núi với đối tượng khi nào? Tôi làm chuyện đó trong rừng khi nào?"
"Cái này.." Tính cách Vu Tiếu trước giờ rất tốt, gặp ai cũng cười chào hỏi, bây giờ thấy cô đột nhiên nổi giận, mọi người đều giật mình.
"Thanh niên Vu, chúng tôi nói đùa, nói đùa thôi!"
"Đúng vậy, thanh niên Vu, cháu đừng tức giận, chúng tôi chỉ muốn nhắc nhở một chút."
"Thanh niên Vu, chúng tôi là muốn tốt cho cháu thôi"
Vu Tiếu lạnh lùng cười: "Các người bịa đặt nói xấu sau lưng người khác, hủy hoại danh dự của tôi, chính là muốn tốt cho tôi sao? Hôm nay lấy danh nghĩa muốn tốt cho tôi mà nói mấy lời bịa đặt vô căn cứ, có phải ngày mai sẽ lấy danh nghĩa muốn tốt cho tôi mà ép buộc tôi làm chuyện gì đó không? Nếu các người có thể lấy danh nghĩa là muốn tốt cho tôi để đặt điều cho tôi, vậy có phải tôi cũng có thể lấy danh nghĩa muốn tốt cho mấy người, sau đó thích nói gì thì nói đúng không? Giống như thím này, hàng ngày thím đều lên núi cắt cỏ heo, có phải vụng trộm với đại thúc nào đó trong rừng không? Hay giống như thím kia, trước khi kết hôn, có phải thím với người ta chui vào rừng cây làm bậy không, đứa bé đầu tiên sinh ra có phải là con ruột của chồng không? Còn thím bên kia nữa, mặc dù tôi biết thím là người tốt, nhưng mà thím không thể mang lương thực nhà mình đưa cho đại thúc khác ăn như thế chứ!"
"Thanh niên Vu, làm sao cô có thể nói như vậy? Cô là muốn hại chết ta đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận