Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 269:

Chương 269: Chương 269:
"Ay vậy phải chúc mừng hai em, chị thật may quá, chút nữa chị có thể đi theo hai em, phiền đồng chí nam này dẫn đường." Vương Diễm cảm thấy có thể gặp được một đồng chí quân nhân, cô ấy quả thực quá may mắn, nếu không cô ấy mang theo đám trẻ và đống hành lý đi hỏi đường, đúng thật là không tiện lắm. Trên đường đến đây, một mình cô ấy dẫn theo ba đứa trẻ, trông rất kĩ, cô ấy chỉ sợ lạc mất đứa nào trên đường.
Huyện lị X
Hạ Đại Phúc là phó chủ nhiệm, hôm nay ông ta nhận được một bức thư, bức thư này không ghi địa chỉ người gửi, nhưng ông ta nhìn tem liền biết gửi từ thủ đô đến. Hạ Đại Phúc hơi buồn bực, ông ta cũng chẳng có người thân hay bạn bè gì ở thủ đô, sao lại nhận được một bức thư như vậy chứ? Nhưng cho dù thế nào, Hạ Đại Phúc vẫn mở thư ra.
Sau khi Hạ Đại Phúc xem xong nội dung bức thư, ông ta kinh ngạc. Nội dung của bức thư là tố cáo Trương Hạ. Hạ Đại Phúc và Trương Hạ luôn bất hoà, hai người cùng vào xưởng một lúc, bắt đầu cạnh tranh chức tổ trưởng nhóm nhỏ, tổ trưởng nhóm lớn, đến phó chủ nhiệm rồi chủ nhiệm, ông ta luôn chậm hơn Trương Hạ một bước, ông ta rất không phục. Chủ nhiệm và phó chủ nhiệm chỉ khác nhau một chữ, nhưng quyền khác xa nhau.
Bức thư này là do Vu Tiếu viết, sau đó cô nhờ Châu Mật Hồng ở thủ đô gửi đi, cho dù một ngày nào đó bức thư này rơi vào tay Trương Hạ và Dư Phương, cũng sẽ không nghĩ đến cô. Bởi vì lúc điều tra người gửi thư đều xem nét chữ trước, sau đó sẽ xem mã bưu điện của nơi gửi thư. Nét chữ của cô không giống nguyên chủ, mã bưu điện cũng không phải thành phố Y, vì vậy không thể nghĩ đến bên này. Cho nên Trương Hạ và Dư Phương sẽ không thể nghi ngờ cô được.
Vì sao Vu Tiếu lại gửi cho Hạ Đại Phúc, là bởi vì trong kí ức của nguyên chủ, biết Trương Hạ và Hạ Đại Phúc bất hoà, hai người cũng chỉ có quan hệ ngoài mặt mà thôi. Giống như Hạ Đại Phúc không thích Trương Hạ, Trương Hạ cũng thường xuyên phàn nàn về Hạ Đại Phúc ở nhà, nói xấu Hạ Đại Phúc. Lâu dần, nguyên chủ ghi vào trong ký ức, vì vậy Vu Tiếu cũng biết chuyện này. Muốn đối phó với người mình ghét, đương nhiên sử dụng kẻ địch của đối phương là cách tốt nhất.
Hạ Đại Phúc xem xong thư bắt đầu suy ngẫm. Điều viết trong thư không phải vấn đề gì lớn, viết về việc xuống nông thôn của nhà Trương Hạ. Nhà họ Trương có ba người con, cộng thêm một đứa con mẹ kế mang đến nữa. Con trai lớn đã kết hôn, con trai nhỏ còn nhỏ, theo chính sách xuống nông thôn, con trai lớn đã kết hôn và con trai nhỏ của nhà họ Trương có thể ở lại, còn con gái thì phải xuống nông thôn, cũng có nghĩa là nhà họ Trương có một suất xuống nông thôn. Nhưng nhà họ Trương lại để đứa con của mẹ kế mang đến báo danh, bù vào suất đó.
Bởi vì nhà họ Trương đã bổ sung vào suất xuống nông thôn, vì vậy hội thanh niên cũng không biết việc này. Mà ở xưởng không ai quan tâm đến chuyện như vậy, đối với xưởng, có chính sách, nhà họ Trương bù vào một suất, việc này cứ thế thôi. Bình thường chẳng nhà ai quan tâm đến việc này làm gì.
Cuối thư có viết, hành động này của Trương Hạ là lừa gạt chính phủ, lừa gạt chính phủ cũng như lừa gạt quốc gia, là loại không có tư tưởng giác ngộ. Nếu như đi tố cáo chắc chắn có thể kéo ông ta khỏi chức chủ nhiệm.
Hạ Đại Phúc trầm tư, ông ta có thể leo lên làm phó chủ nhiệm, đương nhiên không phải loại không có đầu óc. Trước tiên phải điều tra việc này đã. Ngoài ra, chẳng may người đứng sau có ý đồ gì khác thì sao? Vì vậy, Hạ Đại Phúc phải suy nghĩ đã.
Phạm Gia Câu.
Con trai và con dâu đến quân doanh rồi, chồng thì đi làm, bà Kha cho gà và lợn ăn xong, bà rảnh rỗi không có việc gì liền đến chỗ gốc cây lớn trong thôn tán chuyện. Mặc dù đang là thời kỳ công việc đồng áng bận rộn, nhưng trong thôn cũng có không ít người lớn tuổi hoặc phụ nữ không cần đi làm. Những phụ nữ không đi làm có người giống như bà Kha, điều kiện gia đình không tệ, mình lại có tuổi nên không đi làm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận