Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 325:

Chương 325:Chương 325:
Xà Bình tò mò: "Chị dâu đi làm rồi? Chị dâu vừa tới tùy quân đã có công việc rồi, thật là lợi hại, chị dâu làm gì thế ạ?" Đối với chuyện Kha Cảnh Dương gọi Vu Tiếu là đồng chí Vu Tiếu, Lưu Dương và Xà Bình cũng không để ý lắm, bởi vì có rất nhiều cặp vợ chồng cũng xưng hô như vậy.
Lưu Dương: "Em nghe nói có rất nhiều người đang tranh công việc cho người nhà, chị dâu giỏi thật đấy, vừa đến đã có việc làm ngay."
Kha Cảnh Dương: "... Không phải công việc trong bộ đội, mà là công việc ở tiệm cơm quốc doanh, trước khi chúng tôi kết hôn, cô ấy đã làm công việc này. Vốn là làm việc ở tiệm cơm quốc doanh trong nội thành, hiện tại được điều đến tiệm cơm quốc doanh ở huyện ]j."
Lưu Dương: "Công việc ở tiệm cơm quốc doanh là công việc tốt nha, nghe nói người làm ở tiệm cơm quốc doanh đều ăn chán thịt rồi."
Kha Cảnh Dương: "Mơ đi."
Lưu Dương cười hắc hắc. Lời này tuy hơi khoa trương, nhưng mà nói đến công việc tốt, công việc Ở tiệm cơm quốc doanh nhất định là tốt nhất. Nếu một ngày nào đó, ngay cả tiệm cơm quốc doanh cũng không tốt, vậy thịt ở bên ngoài còn có thể mua được sao?
Đến bảy giờ năm mươi phút, Vu Tiếu đến tiệm cơm quốc doanh, tiệm cơm quốc doanh cũng sắp mở cửa. Vu Tiếu mua một cái bánh bao rau, sau đó đi vào cửa sau của tiệm cơm để cất xe đạp, rồi đi vào văn phòng. Văn phòng vẫn chưa mở cửa, cô không có chìa khoá thì không vào được, cho nên cô đến đại sảnh của tiệm cơm ngồi ăn sáng.
Người bên ngoài đi ngang qua tiệm cơm, có người nhìn vào bên trong một chút.
"Cô là ai thế? Sao lại ở trong này ăn cơm?" Đột nhiên có một giọng nói truyền đến: "Đi ra ngoài, đi ra ngoài, chỗ chúng tôi còn chưa buôn bán, không nhận khách."
Lúc Vu Tiếu đến không gặp ai, cho nên nhân viên cũng không nhìn thấy cô. Nghe thấy tiếng, Vu Tiếu quay đầu, chỉ thấy một nữ đồng chí từ phía sau đi ra, đang tức giận trừng mắt nhìn cô.
Vu Tiếu có ấn tượng với cô ta, là nhân viên thu ngân ở đây, phụ trách thu tiền. Cô đứng dậy nói: "Xin chào đồng chí, em là Vu Tiếu, em đến tiếp nhận công việc của Triệu Nguyệt Nguyệt, chị còn nhớ em không?"
Vu Tiếu đã đến đây tổng cộng hai lần, lần thứ nhất là lần cô đến gặp Triệu Nguyệt Nguyệt vào tuần đầu tiên của tháng tư, sau đó ăn trưa ở đây, lúc đó, Triệu Nguyệt Nguyệt đã giới thiệu cô với mọi người. Lần thứ hai là ngày hai mươi chín tháng tư, cô đến đây làm thủ tục xin việc, nhưng mà khi làm thủ tục, cô đi thẳng vào văn phòng từ cửa sau, cho nên không đi qua cửa tiệm. Nhân viên thu ngân tên là Chương Tiểu Phân, cô ta không có ấn tượng với Vu Tiếu, nhưng mà nghe Vu Tiếu nói như vậy, cô ta cũng không nói là không nhớ. Chương Tiểu Phân cười nói: "Hoá ra là đồng chí à, ngại quá, vừa rồi chị không nhìn rõ!" Đây là cán bộ, khác với những người đứng ở cửa tiệm như các cô. Cho dù ở đơn vị nào, những người ngồi văn phòng vẫn cao hơn những người đứng trong nhà máy một bậc.
Vu Tiếu cười nói: "Chị Chương đã ăn chưa? Em thấy văn phòng còn chưa mở cửa nên mới tới đây ngồi một chút, tranh thủ ăn cơm."
Chương Tiểu Phân là người huyện lj, tất nhiên là ăn cơm ở nhà, cô ta nhìn bữa sáng của Vu Tiếu có bánh bao và trứng gà, lại nhìn cách ăn mặc của cô, đoán rằng điều kiện trong nhà Vu Tiếu rất tốt. Nhưng mà Chương Tiểu Phân cũng không thèm, người huyện lị bất luận là điều kiện tốt hay không tốt, nhưng những người làm ở tiệm cơm quốc doanh đều được ăn ngon. Cho nên cô ta cũng không hâm mộ trứng gà hay bánh bao gì đó: "Chị ăn rồi. Văn phòng của các em phải đến tám giờ rưỡi đến chín giờ mới mở cửa, chủ nhiệm sẽ không đến sớm như vậy đâu."
Văn phòng của Vu Tiếu và văn phòng của chủ nhiệm là một, nhưng mà phòng của Vu Tiếu là phòng ngoài, còn phòng của chủ nhiệm là phòng trong. Nhân viên văn phòng ở tiệm cơm quốc doanh rất ít, cho nên rất nhiều người đều có phòng làm việc riêng. Vu Tiếu nghe xong liên gật đầu: "Cảm ơn chị Chương đã nói cho em biết."
Chương Tiểu Phân: "Đúng rồi, lần trước gặp mặt cũng không có cơ hội nói chuyện, em là người ở đâu? Nghe giọng không giống người bản địa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận