Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 146:

Chương 146:Chương 146:
Mặc dù làm xong chiếc váy này có thể sẽ khiến Kim Linh nghi ngờ, nhưng mà... chỉ cần Châu Mật Hồng đi rồi thì cô chẳng sợ gì cả. Hơn nữa, đợi sau khi Châu Mật Hồng chắc chắn không trở lại, cô cũng sẽ tìm một phần công việc rời khỏi chỗ này. Đến lúc đó, ai thèm quan tâm cô ta là Kim Linh hay là Bạc Linh chứ.
Chớp mắt đã đến đầu tháng mười hai.
Ao Tử Sơn lại bắt đầu bận rộn, nhưng không phải rất bận, bởi vì cũng chỉ là thu hoạch khoai tây mà thôi. Có điều lúc thu hoạch khoai tây có thêm rất nhiều trẻ con. Mọi người thu hoạch khoai tây trong đất, đám trẻ con có đứa cầm giỏ, có đứa đeo gùi nhặt những củ còn sót lại. Cho dù nhặt được khoai tây còn sót lại chỉ to bằng ngón tay cái, đám trẻ cũng vui mừng, dù sao cũng là lương thực, ở thời đại này không có ai không thích lương thực cả.
Người của cả đại đội làm việc, thu hoạch khoai tây cũng chỉ cần năm ngày, năm ngày sau tất cả khoai tây đều đã được thu hoạch xong. Xới đất là việc của đàn ông, vì vậy lại nhàn rỗi rồi, ít nhất trước tháng một đều không cần đi làm.
"Thanh niên Vu.. thanh niên Vu.." Sáng sớm ngày hôm nay, Vu Tiếu vẫn còn nằm trên giường, Tống Tiểu Thông mang bữa sáng đến.
"Đến rồi đây." Vu Tiếu ngáp một cái thức dậy, mặc quần áo xong liền bảo Tống Tiểu Thông vào phòng.
Tống Tiểu Thông để bữa sáng xuống: "Thanh niên Vu, hôm nay em và nhóm bạn cùng đi câu cá, chị có muốn đi không?"
Vu Tiếu vừa nghe, những cái khác thì cô không giỏi, nhưng câu cá thì rất giỏi. Dù sao câu cá cũng là một trong những tiết mục giải trí của hội phú nhị đại mà: "Được, chị ăn bữa sáng xong sẽ qua."
Tống Tiểu Thông nói: "Vậy em đi đây." Nói xong liền chạy đi.
Sáng những ngày Vu Tiếu nhàn hạ nghỉ ngơi, Tống Tiểu Thông mang bữa sáng đến sẽ không có sữa bò để uống. Bởi vì Vu Tiếu vẫn chưa dậy, Tống Tiểu Thông cũng không mặt dày đợi cô mặc xong quần áo pha sữa. Nhưng mà, đợi Vu Tiếu ăn xong bữa sáng, cầm hộp cơm đến, cô sẽ đưa cho Tống Tiểu Thông một chiếc kẹo hoa quả làm tiên phí đưa cơm. Dù sao ở hiện đại, gọi đồ bên ngoài sẽ phải trả phí mà.
Khoảng thời gian này, điểm thiện cảm của Vu Tiếu đã tăng lên 1500. cô cảm thấy mình bây giờ rất giàu có.
Bữa sáng bà cụ Tống làm bánh chẻo nhân thịt phơi khô rau cải xanh, Vu Tiếu một lần ăn hết mười lăm cái, có cảm giác không ngừng lại được. Đương nhiên mùi vị là nguyên nhân đầu tiên, nguyên nhân thứ hai là ở niên đại nghèo khó này, bánh chẻo cũng trở thành một trong những món ăn xa Xi. An cơm xong, cô mặc quần dài, áo len, áo gile bông, sau đó bên ngoài lại mặc thêm áo khoác chống bẩn, lại đi thêm đôi giày vải bà nội Vu gửi đến: "Thanh niên Lâm, tôi đi câu cá, cô đi không?" Vu Tiếu đến cửa phòng hỏi.
Lâm Ái Dao dậy sớm hơn Vu Tiếu, khoảng thời gian này cô ta cũng ăn ở nhà bà cụ Tống, không những có tỉnh thần hơn, còn tăng cân. Nghe thấy Vu Tiếu gọi cô ta đi câu cá, cô ta liền nói: "Tôi chỉ đi xem thôi, tôi không phải là đội của cô, hôm nay không được câu cá."
Vu Tiếu nói: "Dù sao cũng là giết thời gian, đi xem thôi."
Hai người đến nhà bà cụ Tống, Tống Tiểu Thông và Nhậm Sóc đang đợi. Nhìn thấy bọn cô đến, còn mang theo giỏ, Nhậm Sóc nói: "Hai người cũng khoa trương quá thì phải?" Cho rằng cá là nhặt được hả?
Vu Tiếu nói: "Không thử làm sao biết được? À đúng rồi, đi câu cá ở đâu?"
Tống Tiểu Thông nói: "Hồ nước lớn."
Vu Tiếu khựng lại, hồ nước lớn, nơi kiếp trước nguyên chủ và Châu Mật Hồng bị chết đuối chết cóng: "Hồ nước lớn cũng cho phép câu cá sao?"
Tống Tiểu Thông nói: "Tối hôm qua các tiểu đội trưởng rút thăm, hôm nay bắt đầu câu cá, đội tám chúng ta rút được hai ngày đầu, cũng chính là hôm nay và ngày mai, mỗi ngày được câu một tiếng đồng hồ."
Mắt Vu Tiếu sáng lên: "Một tiếng đồng hồ là đủ rồi, xem chị câu cá lớn cho em đây." Thì ra là tiểu đội câu cá à.
Bạn cần đăng nhập để bình luận