Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 180:

Chương 180:Chương 180:
"Ngay từ đầu, bởi vì không có chứng cứ, nên mình cũng không biết nên nói với cậu như thế nào, nhưng mà mình thực sự lo lắng, cho nên mới nói ra, cậu tuyệt đối không được nói với người khác. Mình không muốn đối đầu với kẻ thù ở Ao Tử Sơn, vì như vậy mình sẽ không thể tiếp tục sống ở đây nữa."
Lâm Ái Dao cảm thấy Kim Linh nói cũng có lý, tính cách của Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan như vậy, lỡ như bọn họ thực sự đi kiểm chứng, sẽ liên lụy đến Kim Linh, cho nên cô ta không thể nói với hai người này. Nhưng mà: "Vậy thanh niên Vu thì sao? Cô ấy rất tốt."
Kim Linh suy nghĩ một chút rồi nói: "Không nói thì cô ấy cũng biết."
"Gì?" Lâm Ái Dao khó hiểu.
Kim Linh thâm nghĩ, Châu Mật Hồng là người trọng sinh, cô ấy biết tên Khương Đại Phát này, cho nên chắc chắn Châu Mật Hồng sẽ nhắc nhở bạn tốt Vu Tiếu. Dĩ nhiên cô ta không thể nói như vậy với Lâm Ái Dao, vì vậy lại tìm một lý do khác nói: "Có lần thanh niên Vu đã nói với mình, cô ấy cảm thấy tên Khương Đại Phát này rất kỳ lạ, mình đã nói với cô ấy, nếu cảm thấy người này kỳ lạ thì đừng tiếp xúc với hắn ta. Mình nghĩ là cô ấy cũng biết gì đó, hơn nữa, mình cũng ám chỉ cô ấy rồi."
Lâm Ái Dao nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều: "Mình biết rồi, mình sẽ giữ bí mật, cậu cứ yên tâm đi"
Vu Tiếu hoàn toàn không biết chuyện của Lâm Ái Dao và Kim Linh, cô còn đang ngủ ngon lành trên giường.
Ngày hôm sau.
“Thanh niên Vu có đây không... Thanh niên Vu có đây không?"
Có người tới ký túc xá của nữ thanh niên.
Mặc dù bây giờ không còn sớm, đã hơn chín giờ, nhưng mà nông nhàn không cần đi làm, nhóm nữ thanh niên đều dậy muộn, ví dụ như Vu Tiếu, giờ này vẫn còn ở trong chăn.
Vu Tiếu nghe thấy có tiếng đàn ông ở bên ngoài gọi cô, thở dài một hơi, chỉ có thể ngồi dậy. Chờ đến khi cô mặc quần áo rồi ra mở cửa, nhìn thấy một người có gương mặt hàm hậu thành thật đang đứng ngoài sân, đây không phải là Khương Đại Phát sao? Cô sợ đến ngây người: "Anh... Anh là ai thế?"
Khương Đại Phát cười cười, dáng vẻ của hắn ta rất thành thật, cười lên lại càng thành thật: "Thanh niên Vu, chào cô, tôi tên là Khương Đại Phát, tôi có thể đi vào trong nói chuyện được không? Hoặc là cô ra ngoài nói chuyện cũng được, tôi vừa mới làm chuồng heo ở bên cạnh, có một chút việc muốn tìm cô." Khương Đại Phát nói, còn bày ra dáng vẻ xấu hổ.
Vu Tiếu cảm thấy, đây đúng là trời sắp mưa mẹ phải đi lấy chông. Cô vốn không thích Khương Đại Phát, cô muốn che giấu, nhưng mà làm sao có thể che giấu biểu cảm nhanh như vậy được? Khương Đại Phát có chút ngoài ý muốn khi thấy Vu Tiếu nhíu mày, hình như thanh niên Vu này không thích mình.
Vu Tiếu nói: "Anh đứng ở đó nói đi, tôi có thể nghe được, nam nữ đồng chí nên giữ khoảng cách, không thể đứng gần như vậy, ngại quá!"
Khương Đại Phát nghe thấy thế, có chút do dự, sau đó mới nói: "Thanh niên Vu, là như vậy, nhà tôi còn một ít gạo, tôi nghe nói cô cần gạo nên đến hỏi một chút." "
Thì ra là chuyện này, Vu Tiếu cũng thở phào nhẹ nhõm, cô nói: "Ngại quá, tôi đã đổi rồi, thời gian này không cần nữa." Cho dù phải ăn khoai tây đầy bùn đất, cô cũng không đổi gạo với Khương Đại Phát, đầu óc cô cũng không bị hỏng. Người như Khương Đại Phát, càng ít tiếp xúc càng tốt. Hơn nữa, đúng là cô đã đổi gạo, đổi với nhà Tống Mãn Đường.
"Vậy à.. Vậy quấy rầy cô rồi, thật sự xin lỗi." Khương Đại Phát cúi đầu rồi đi.
Khương Đại Phát vừa đi, cửa phòng bên cạnh đã mở ra, Lâm Ái Dao từ bên trong đi ra, chạy đến trước cửa phòng Vu Tiếu: "Tại sao Khương Đại Phát lại tới tìm cô đổi gạo?" Trời ơi! Lâm Ái Dao nghe thấy Khương Đại Phát tới, lại nhớ đến lời của Kim Linh ngày hôm qua, thực sự bị doa. Vu Tiếu nhìn dáng vẻ của Lâm Ái Dao: "Tôi cũng không biết, hắn ta có chuyện gì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận