Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chuong 290:

Chuong 290:Chuong 290:
Chị dâu cả Kha xua tay: "Người một nhà mà, vất vả gì chứ." Chị dâu cả Kha bản tính không xấu, làm việc cũng chăm chỉ, cũng sẽ không cãi lời người lớn, chỉ là có lúc mồm miệng hơi nhanh, không giữ được. Năm đó lúc bà Kha chọn con dâu, coi trọng nhất là sự chăm chỉ và đức tính, vì vậy bốn người con dâu của bà, đều là người chăm chỉ.
Chị dâu cả tiếp tục giới thiệu: "Em dâu, đứa đang mang thai này là con dâu lớn của chị, tên là Bạch Tiểu Hoa, đây là con trai lớn Giang Quốc, nhỏ hơn chú út hai tuổi, năm nay 21 tuổi." Nói xong lại chỉ vào cô bé trong lòng mình: "Đây là con gái nhà chúng nó, tên Tiểu Miêu, năm nay hai tuổi. Đây là thằng hai nhà chị, Giang Hoa, năm nay mười bảy tuổi. Đây là đứa thứ ba Vân Cầm, năm nay mười hai tuổi, đây là Vân Mai, năm nay năm tuổi."
Vu Tiếu thực sự muốn nói một câu, thật nhiều con, đến tết, tiền mừng tuổi đúng là không đủ chia mà.
Lại nói tiếp, đây vẫn là lần đầu tiên Vu Tiếu đối mặt ứng phó với loại quan hệ thân thích kiểu này. Trong thế giới hiện thực, ông nội và bà nội của cô sinh được một trai một gái, ông ngoại và bà ngoại sinh hai cô con gái, cộng lại cũng chỉ bốn người. Tuy cô (chị em gái của bố) và dì cả đều sinh con thứ hai, nhưng cha mẹ của cô thì không như thế. Cô vẫn nhớ mẹ đã từng hỏi cô rằng một mình có cô đơn không, có muốn mẹ sinh thêm cho cô một đứa em hay không, lúc đó cô đã nói là mình không muốn, có lẽ cô không có quá nhiều tình cảm đối với em trai em gái. Vì vậy cha mẹ cô không sinh em trai em gái cho cô nữa. Mà có lẽ cha mẹ cũng không có ý định đó, nếu không thì đã sinh đứa thứ hai từ khi cô còn nhỏ rồi.
Mà hiện tại, thấy nhà chị dâu cả Kha có nhiều con cháu như vậy, cô thật sự có hơi choáng. Thật ra ở thời đại của anh cả Kha thì bốn đứa nhỏ cũng không tính là nhiều, bà cố của cô còn sinh sáu đứa cơ mà, ông nội của cô chỉ là một trong số đó.
Vu Tiếu mỉm cười gật đầu: "Chào mấy đứa, tự mình đến nhà chính lấy ghế ngồi đi." Vu Tiếu nói xong thì vào phòng, lấy ra một nắm kẹo trái cây rồi nói: "Là Vân Cầm đúng không? Cháu chia kẹo cho các em đi." Có lẽ đây chính là chỗ tốt của thân phận người lớn, không cần phải lấy ghế rót trà cho bọn nhỏ. Nếu người đến hôm nay là bậc cha chú, cô không chi phải lấy ghế rót trà mà còn phải tiếp chuyện với người ta, như vậy còn không mệt chết mới lạ.
Vu Tiếu cầm ra rất nhiều kẹo trái cây, Kha Vân Cầm phải dùng hai tay mới ôm hết: "Cảm ơn thím út." Cô bé ngượng ngùng nói, sau đó chia cho mỗi đứa nhỏ hai viên, số còn lại giao cho chị dâu cả Kha.
"Em dâu à, em vừa từ đơn vị bộ đội về, lần này định theo quân sao?" Chị dâu cả Kha hỏi. Cũng không phải là chị ta quan tâm đến những chuyện này, chỉ là thuận miệng hỏi một chút.
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, Cảnh Dương đã nộp đơn xin cấp nhà ở và xin được theo quân cho em rồi ạ, chờ có thông báo là em có thể theo quân rồi. Đến lúc đó, cha mẹ và ông nội đành nhờ anh cả và chị dâu quan tâm nhiều hơn." Chăm sóc thì không cần, thân thể bà Kha vẫn còn khỏe mạnh, nhưng dù sao cũng là người lớn tuổi, lỡ có chuyện gì thì vẫn không yên tâm được.
Chị dâu cả Kha nói: "Đó là tất nhiên rồi, chồng chị cũng là con trai ruột của cha mẹ mà." Mặc dù chị dâu cả Kha vẫn luôn oán trách trong nhà, nhưng bụng dạ không xấu, nếu cha mẹ chồng xảy ra chuyện, vợ chồng bọn họ chắc chắn sẽ chăm sóc một hai.
Vu Tiếu mỉm cười: "Các cháu trai cháu gái đều đi học sao?”
Chị dâu cả Kha nói: "Không có. Thằng cả đi học được ba năm thì nghỉ, bản thân nó không thích đi học, cả ngày không phải lên núi thì chính là xuống ruộng. Thẳng hai học xong tiểu học cũng nghỉ, theo cha nó học nghề mộc, thằng ba vẫn đang học tiểu học. Nơi này của chúng ta không có trường học, muốn học tiểu học phải đến đại đội sản xuất Đại Đồ." Không phải đại đội sản xuất nào cũng có trường tiểu học, đa số đều là mấy đại đội mới có một trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận