Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 91:

Chương 91:Chương 91:
Nhân viên bán hàng sáng mắt lên: "Ôi chao, thì ra đồng chí mới thật sự là người nhà của quân nhân. Nhanh nhanh nhanh, em nói em muốn mua gì nào?”
Vu Tiếu mỉm cười nói: "Chị à,em muốn mua một ký đường đỏ, một phần tư ký kẹo trái cây, kẹo trái cây không mua bằng phiếu." Kẹo trái cây có thể bán theo viên, mỗi viên một xu, nhưng ở thời đại mà trứng gà chỉ có giá ba đến bốn xu này, kẹo trái cây mỗi viên một xu cũng được tính là đồ xa xỉ. Cho nên không phải gia đình nào cũng có thể ăn được. Vu Tiếu mua đường đỏ để chuẩn bị cho mấy người phụ nữ đến khai hoang đất riêng của mình, mua kẹo trái cây đương nhiên là vì kiếm điểm thiện cảm rồi.
Cô gái: "Mấy người..."
Nhân viên bán hàng chỉ về phía người đàn ông mặc quân trang và nói: "Người ta đi rồi kìa."
Cô gái quay người lại nhìn về hướng cô nhân viên chỉ, sau đó vội vàng đuổi theo, phía sau vẫn còn văng vẳng âm thanh chửi rủa của cô ta.
"Người kiểu gì vậy không biết..." Nhân viên bán hàng lẩm bẩm một câu.
Vu Tiếu mua đường đỏ và kẹo trái cây xong thì đi ra ngoài, thấy Châu Mật Hồng đang dựa người vào xe đạp bèn gọi: "Mật Hồng." Châu Mật Hồng nhịn không được nói: "Sao lại lâu như vậy? Cậu mua øì thế? Có mua được thịt không?" Bởi vì lúc ở trên xe lửa đã từng nếm vị thịt, cho nên nhắc đến thịt cũng không phải là rất muốn ăn. Hơn nữa, Vu Tiếu có thịt khô, mỗi ngày bọn họ đều ăn một miếng nhét kẽ răng.
Vu Tiếu nói: "Thịt hôm nay đã hết rồi, mình mua một ký đường đỏ, một phần tư ký kẹo trái cây, kẹo trái cây cho tụi mình ăn, đường đỏ chia cho mấy thím đến giúp tụi mình khai hoang đất riêng."
Châu Mật Hồng nói: "Không phải chỗ mình vẫn còn kẹo sữa thỏ trắng sao? Ăn ngon hơn kẹo trái cây nhiều, cậu ăn kẹo sữa thỏ trắng đi."
Vu Tiếu ừ một tiếng, cũng không từ chối.
Có lẽ là khoảng ba giờ, hai người về tới Ao Tử Sơn, trước đến nhà đại đội trưởng trả xe đạp, Vu Tiếu chia cho bà cụ Trương một lạng đường đỏ để bày tỏ lòng cảm ơn, sau đó trở về ký túc xá thanh niên trí thức.
Cửa của một căn phòng khác mở ra, Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan nghe thấy động tĩnh nên từ trong phòng đi ra, nhìn bọn họ một cái, sau đó lại trở về phòng.
Vu Tiếu và Châu Mật Hồng ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, sau đó cùng đi gánh nước về nấu nước nóng. Nước là tự mình gánh, củi lửa cũng tự mình kiếm, không hề chiếm tiện nghi của người khác. Chờ đến giờ ăn trưa, hai người đến nhà bà cụ Tống.
"Thanh niên trí thức Vu, thanh niên trí thức Châu." Vừa thấy hai người đến, Tống Tiểu Thông đang đùa giỡn với gà mái trong ổ gà lập tức sáng mắt lên. Cậu bé từng uống sữa bột và ăn bánh canh của hai người nên cũng không còn ngại ngùng như trước.
Vu Tiếu ngoắc tay với Tống Tiểu Thông: "Tiểu Thông, đến đây nào."
Tống Tiểu Thông tò mò bước tới: "Thanh niên trí thức Vu?"
Vu Tiếu móc ra hai viên kẹo đường từ trong túi, nhét vào tay cậu bé rồi nói: "Đi chơi đi."
"Cảm ơn thanh niên trí thức Vu." Tống Tiểu Thông cực kỳ vui vẻ.
Bữa tối là cháo gạo trắng ăn kèm với món nướng và khoai tây thái sợi. Nguyên liệu món nướng là cải thìa, trước tiên là xào qua với dầu, sau đó cho xì dầu vào đảo cho đến khi nước sắp cạn. Món khoai tây thái sợi càng đơn giản hơn, đem khoai tây thái thành sợi nhúng nước, sau đó luộc qua nước sôi một lần, cuối cùng thêm muối dấm vào trộn đều. Hai món này ăn kèm với cháo ngon cực, hơn nữa còn rất thực dụng.
Sau khi ăn cơm xong, Vu Tiếu đưa đường đỏ cho bà cụ Tống và nói: "Bà à, ba người chúng cháu có ba sào đất riêng cần khai hoang, nhưng chúng cháu làm không nổi, bà có thể tìm mấy thím đáng tin cậy trong thôn đến khai hoang giúp chúng cháu không? Đường đỏ này là quà cảm ơn dành cho những người đến giúp. Nhưng chuyện tìm người ấy, tốt nhất là tìm mấy thím ạ, tránh cho mọi người hiểu nhầm." Trong thôn không thiếu phụ nữ vừa có sức khỏe vừa giỏi làm việc, hơn nữa ba sào đất cũng không tính là nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận