Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 270:

Chương 270:Chương 270:
Có nhà thì cả nhà ở cùng nhau, mẹ chồng ở nhà phụ trách nấu cơm cho cả gia đình, vì vậy có nhiều thời gian rảnh rỗi. Có người thì lười biếng, việc đi làm giao cho người khác trong nhà.
Bà Kha ngâm nga đi về phía cái cây lớn ở đầu làng, mọi người đều thích nói chuyện dưới gốc cây đó, bởi vì nó ở đầu thôn, có ai đến đều nhìn thấy được. Hơn nữa cái cây đó to, mùa hè có thể hóng mát, mùa đông có thể sưởi nắng. Người của Phạm Gia Câu đều thích đến đó.
Lúc bà Kha đi qua đã có mấy người phụ nữ ở đó rồi, từ xa bà đã nghe thấy tiếng của Tưởng Đồng Hoa. Tưởng Đông Hoa cũng nhìn thấy bà Kha đến, bà ta hừ một tiếng rời mắt đi không muốn nhìn bà. Mỗi lần bà già này đến đều khoe khoang, bà ta không hề thích bà: "Giống hệt cái máy thu thanh, còn hát nữa cơ." Mặc dù không thích bà Kha, nhưng Tưởng Đông Hoa vẫn không nhịn được lẩm bẩm.
Bà Kha không nghe thấy, đợi đến khi bà lại gần có một người nói: "Ấy, làm mẹ chồng liền rảnh rang rồi hả, bà không cần làm việc à?"
Bà Kha nói: "Bà nói gì vậy chứ, hai vợ chồng thẳng út nhà tôi đến đơn vị rồi, hơn nữa cho dù hai đứa có không đến đơn vị thì tôi là loại mẹ chồng hay sai khiến con dâu làm việc à?"
"Đến đơn vị? Thằng út nhà bà định để vợ theo quân hả?" Có người kinh ngạc hỏi, vừa gả đến đã theo quân, đây đúng là phúc lớn, không cần phải sống cùng với mẹ chồng, thoải mái biết bao. Nhưng mà nghĩ đến ngày tháng hồi còn trẻ sống hơn hai mươi năm với mẹ chồng của mình, bà ta lại ghen ty nói: "Vừa mới gả đến đã theo quân không tốt lắm, con dâu bà sẽ rất thoải mái, con trai bà không chừng sẽ nghiêng về phía con dâu. Con dâu ấy à phải giữ lại bên cạnh mình để dạy dỗ, đợi dạy dỗ thật tốt, cho nó biết trong nhà bà là người làm chủ, như vậy mới là quan trọng nhất."
Bà Kha không đồng ý với lời này: "Những đứa con dâu khác tôi cũng không giữ lại dạy dỗ, bây giờ lại hành hạ con dâu nhỏ thì ra cái gì chứ? Hơn nữa, mặc dù tôi không phải chịu khổ khi sống với mẹ chồng, nhưng tôi nhớ các bà trước đây không ít lần kể khổ, nói xấu mẹ chồng. Bây giờ không còn mẹ chồng nữa thì các bà định học theo mẹ chồng hành hạ con dâu hả?"
Có người nói: "Đúng vậy, Bảo Lan phải sống cùng con trai út, hành hạ con dâu làm gì, bây giờ hành hạ nó, đến khi mình già rồi nó sẽ không hiếu thuận với mình nữa."
"Nhưng mà cũng không thể nói như vậy được, con trai ở tiền tuyến, con dâu ở nhà phục vụ mẹ chồng là điều đương nhiên."
Bà Kha: "Lãnh đạo nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, tôi cũng không cần con dâu phục vụ. Giác ngộ tư tưởng của gia đình chúng tôi rất cao, phải làm theo lãnh đạo." "Tôi thấy chắc là con dâu bà không muốn ở lại thì đúng hơn." Một giọng nói xem thường vang lên.
Bà nhìn qua, không phải Tưởng Đông Hoa thì là ai. Tưởng Đông Hoa không nhịn được, thấy bà Kha không thèm để ý đến bà ta, bà ta lại mở miệng nói tiếp. Cộng thêm việc hôm qua bị Vu Tiếu nói mấy câu, trong lòng bà ta thấy không vui: "Tìm con dâu ấy à nhất định phải lau sạch mắt, tìm người nghe lời, người bản địa, tìm con dâu ở nơi khác làm gì?"
Bà Kha liếc nhìn bà ta một cái: "Tôi ấy à, chỉ cần con dâu làm quần áo mới cho tôi, chỉ cần con dâu tốt nghiệp cấp ba, người bản địa hay người nơi khác đều không quan trọng."
"Kể ra thì con dâu người nơi khác cũng tốt, nhà đẻ không ở đây nên sẽ luôn hướng về nhà chồng."
Có người phụ hoạ: "Lời này cũng có lý."
Tưởng Đồng Hoa: "Chỉ là cứng miệng mà thôi, chỉ có người không tìm được con dâu thì mới chọn người nơi khác, vì vậy mắt đừng có mà cao hơn đầu."
Bà Kha cười ha hả một tiếng: "Ồ, có vài người ấy à, cả đời chưa từng được mặc đồ mới con dâu làm cho vẫn còn ở đó mà cứng miệng."
"Bà..."
"Có bưu tá đến, mọi người nhìn kìa, người đi xe đạp kia có phải bưu tá không?"
"Chỗ chúng ta cũng sẽ có bưu tá đến sao? Chắc là đồ của thanh niên trí thức rồi." "Đúng vậy, nhà chúng ta nào có ai gửi đồ cho."
Bạn cần đăng nhập để bình luận