Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 234:

Chương 234:Chương 234:
"Tiền riêng của mẹ, mẹ cứ tiêu đi, cũng đừng có không nỡ, mẹ và cha, cả ông nội nữa tuổi tác đã cao, phải ăn đồ ngon một chút." Kha Cảnh Dương nói: "Tiền trong tay con đủ xây nhà và mua ba món đồ lớn, trở về con sẽ rút ra năm trăm đồng, việc xây nhà mẹ và cha cứ bàn với Tiếu Tiếu, việc ba món đồ lớn cứ để con lo."
Nghe con trai nói như vậy, bà Kha cũng yên tâm, nhưng mà: "Tiền xây nhà không cần con đưa cho chúng ta, con cứ giữ lại đi."
Kha Cảnh Dương đương nhiên không đồng ý: "Không cần đâu, đợi đến khi con hết tiền rồi, con lại hỏi mẹ xin cũng thế mà."
"Vậy được rồi." Bà Kha cũng không phải là người hay ngượng ngùng: "Lúc con mua ba món đồ lớn, phải mua xe đạp kiểu nữ, trong nhà đã có xe đạp kiểu nam rồi, phải mua một chiếc phù hợp với Tiếu Tiếu."
Kha Cảnh Dương cười đồng ý, nhưng mà anh cũng tò mò: "Mẹ, bình thường con cũng không thấy mẹ thích chị dâu nào, sao mẹ lại thích Tiếu Tiếu như vậy?"
Lời này bà Kha không thừa nhận đâu: "Mẹ nào có không thích các chị dâu của con chứ? Chỉ là các chị dâu của con hơi nhiều tâm tư linh tinh."
Kha Cảnh Dương đương nhiên sẽ không hùa vào với mẹ nói xấu các chị dâu.
"Nhưng mà cho dù các chị ấy nhiều tâm tư linh tỉnh, nhưng đối xử với các anh trai của con cũng tận tâm tận lực, vẫn rất tốt với gia đình nhỏ của mình, hơn nữa cũng là người chăm chỉ." Việc nào ra việc đấy, năm đó lúc đi bàn chuyện hôn sự cho các con trai, mỗi người con dâu bà đều tận tâm tận lực. Mười ngón tay có ngón dài ngón ngắn, bà cũng có thiên vị, trước nay bà không hề phủ nhận. Nhưng cho dù có thiên vị thế nào, bà cũng sẽ không hại đứa con trai nào cả.
"Đúng vậy, mẹ con là mẹ chồng tốt nhất Phạm Gia Câu này." Kha Cảnh Dương vội vàng nói.
Lời này bà Kha rất tán đồng: "Con xem cả cái Phạm Gia Câu này, mặc dù nói hai người già sẽ theo con trai út, nhưng có nhà nào giống nhà chúng ta chia ra ở riêng sớm như vậy không? Mẹ chẳng phải là mẹ chồng tốt nhất cái Phạm Gia Câu này à?"
Kha Cảnh Dương cười không nói gì.
"Con trai à, sự vừa ý giữa người với người chính là như vậy, năm đó lúc mẹ nhìn trúng cha con, nhà họ Kha cũng chẳng có gì cả, nhưng mẹ vẫn chọn ông ấy. Cũng giống như bây giờ, mẹ nhìn trúng Tiếu Tiếu, nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt." Bà Kha rất thẳng thắn về cái tốt cái xấu của mình.
Hai mẹ con trở về Phạm Gia Câu, đợi đến lúc ăn cơm, bà Kha nói việc Kha Cảnh Dương kết hôn. Việc này khiến ông nội Kha và ông Kha kinh hãi, nhưng mà cũng chỉ kinh hãi mà thôi, ông nội Kha và ông Kha đều là cái hũ nút, đến cháu dâu (con dâu) tên là gì, ở đâu cũng không hỏi. Chỉ nói: "Kết hôn là tốt rồi."
Bà Kha lại nói: "Căn nhà này mặc dù mới xây, trước đây định để cho con trai dùng khi lấy vợ, nhưng tôi nghĩ rồi, dù sao cũng là con dâu mới, vẫn là nhà mới tốt hơn, không phải bên cạnh căn nhà này có một mảnh đất trống sao? Đến lúc đó xây một căn nhà mới cho con trai. Nhìn thì có vẻ là hai căn nhà riêng, nhưng lại ở cạnh nhau, không khác øì là sống cùng nhau cả." Bà Kha cũng không nói con dâu muốn tách ra ở riêng.
Ông Kha nghĩ cảm thấy xây thêm một căn nhà quá lãng phí, nhưng trước nay ở nhà ông không làm chủ: "Tiền đủ không?"
Bà Kha nói: "Con trai sẽ bỏ tiền."
Ông Kha gật đầu: "Được. Chút nữa tôi đến tìm thẳng lớn đặt làm một bộ đồ dùng trong nhà mới." Mặc dù ông Tống yêu thương con trai út nhất, nhưng anh cả Kha là trưởng tử, trưởng tôn. Năm đó lúc sinh ra cũng là đứa con trai ông ký thác niềm hi vọng. Lúc đó con trai học hành không ra sao, ông liền cho con đi học nghề mộc, không chỉ anh cả Kha, mà bốn anh trai nhà họ Kha, ai cũng được ông cho đi học, nhưng chỉ có anh cả là khả năng không tệ.
Căn nhà này của nhà họ Kha cũng được tính là mới, nhưng đồ dùng trong nhà lại là đồ cũ, vốn định khi nào con út sắp kết hôn thì sẽ làm đồ dùng trong nhà mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận