Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 210:

Chương 210:Chương 210:
Theo lý mà nói thì mặc dù tính cách của mẹ anh hơi chua ngoa, ở nhà nói một không nói hai, nhưng tuyệt đối không bao giờ làm chuyện phạm pháp, vì vậy không thể nào bị đưa đến đồn cảnh sát được: "Tôi ở đây.." Kha Cảnh Dương đi qua, nhỏ giọng hỏi binh sĩ: "Bên đó có nói là việc gì không?"
Binh sĩ: "Không nói có việc gì, chỉ nói có liên quan đến chuyện cấu kết với đàn ông, cần anh làm chứng."
Kha Cảnh Dương nhướng mày, nhà ai làm chuyện cấu kết với đàn ông lại liên quan đến anh đây?
Trong đơn vị có phòng làm việc chuyên để gọi điện thoại, cũng có người chuyên phụ trách nghe. Kha Cảnh Dương vừa đến, binh sĩ vừa ăn cơm vừa trực điện thoại liền đưa một tờ giấy cho Kha Cảnh Dương: "Tiểu đoàn trưởng Kha, số điện thoại của bên đó."
"Cảm ơn." Kha Cảnh Dương nhận lấy tờ giấy, gọi số điện thoại trên đó, chuông mới kêu một tiếng bên đó đã nghe: "Xin chào, đồn công an công xã Đại Phong xin nghe."
"Xin chào, tôi là Kha Cảnh Dương, xin hỏi đồng chí Phạm Bảo Lan có ở đó không?" Kha Cảnh Dương lờ mờ cảm thấy giọng nói ở đầu dây bên kia hơi quen quen. Lưu Anh Vinh vừa nghe thấy là Kha Cảnh Dương liền nhiệt tình nói: "Tiểu đoàn trưởng Kha là tôi, tôi là Lưu Anh Vinh, là đồn công an chúng tôi và hồng vệ binh tìm anh, vì vậy mới xin số điện thoại từ chỗ đồng chí Phạm Bảo Lan."
Kha Cảnh Dương ồ lên một tiếng: "Có việc gì?"
"Sự việc là như này.." Lưu Anh Vinh giải thích một lượt sự việc với bên đó: "Vì vậy tiểu đoàn trưởng Kha, khoảng thời gian đó anh có thể chứng minh đồng chí Vu Tiếu đang ở cùng với anh không?"
"„" Trên đường đi Kha Cảnh Dương còn đang nghĩ mẹ anh tìm anh có việc gì, nhưng có nghĩ thế nào cũng không ngờ được việc này có liên quan đến Vu Tiếu. Anh nói: "Tôi có thể chứng minh, thời gian tôi lên núi là.. Vì vậy, khoảng thời gian này, đồng chí Vu Tiếu vẫn luôn ở cùng tôi."
Lúc Kha Cảnh Dương nói lời này, Lưu Anh Vinh đưa điện thoại đến bên tai hồng vệ binh, tranh thủ để hồng vệ binh nghe thấy lời của anh.
Kha Cảnh Dương nói xong, Lưu Anh Vinh hỏi hồng vệ binh: "Thế nào? Lời của tiểu đoàn trưởng Kha có thể chứng minh sự trong sạch của Vu Tiếu không?”
Hồng vệ binh vốn đã không định dây dưa tiếp, bọn họ cũng chỉ là vì giữ thể diện nên mới kiên trì làm rõ sự việc này. Bây giờ có sĩ quan quân nhân làm chứng, bọn họ đương nhiên không còn gì để nói: "Đương nhiên có thể rồi, nếu sự việc đã được làm rõ, vậy chúng tôi đi trước đây."
Lưu Anh Vinh gật đầu rồi nói với Kha Cảnh Dương ở đầu bên kia điện thoại: "Tiểu đoàn trưởng Kha, việc này làm phiền anh rồi, cảm ơn sự giúp đỡ của anh."
Kha Cảnh Dương nói: "Nên làm mà, quân dân một nhà, có việc cứ tìm tôi, cứ vậy đi." Anh vội vàng cúp điện thoại, tránh để mẹ anh nhớ ra anh lại bắt đầu mắng anh ở đồn công an.
Lưu Anh Vinh: "Được, cảm ơn anh lần nữa."
Hồng vệ binh vừa đi Lưu Anh Vinh đã bắt Khương Đại Phát vào trong phòng thẩm vấn: "Vu khống người nhà quân nhân, tội càng nặng thêm." Rồi anh ấy lại nói với mấy người Vu Tiếu: "Bây giờ sự việc đã được làm rõ, đồng chí Vu Tiếu, mọi người có thể về rồi, còn về tội của Khương Đại Phát đợi có kết quả chúng tôi sẽ đến Ao Tử Sơn thông báo cho cô. Cô yên tâm, trong vòng ba ngày sẽ có kết quả."
Vu Tiếu cúi người với các đồng chí cảnh sát nói: "Cảm ơn các đồng chí cảnh sát."
Lưu Anh Vinh: "Không cần khách sáo."
Đại đội trưởng vẫn luôn thấp thỏm không yên, từ lúc hồng vệ binh xuất hiện thì ông ấy càng lo lắng hơn. Bây giờ đã chứng minh được sự trong sạch của Vu Tiếu, ông ấy cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà lúc thở phào nhẹ nhõm, ông ấy cũng cảm thấy mất mặt, Khương Đại Phát là người của Ao Tử Sơn, xảy ra chuyện như vậy, Ao Tử Sơn làm øì còn chút thể diện nào? Hơn nữa ông ấy đúng thật là mắt mù mà, trước đây không nhận ra Khương Đại Phát là người như vậy: "Chúng ta về thôi, không sao là được." Đại đội trưởng thở dài nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận