Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 266:

Chương 266:Chương 266:
Tối hôm qua Vu Tiếu ngủ sớm vì vậy lúc Kha Cảnh Dương có động tĩnh cô đã tỉnh rồi. Nhưng tỉnh dậy xong thích nhắm mắt lười biếng nằm trên giường là thói quen của rất nhiều người, cô cũng không ngoại lệ. Đến tận khi Kha Cảnh Dương gọi cô: "Mấy giờ rồi?"
Kha Cảnh Dương nói: "Sắp năm giờ rồi."
"Sớm vậy hả?"
Kha Cảnh Dương giải thích: "Từ đây ngồi xe bò đến thành phố, sau đó phải ngồi xe buýt từ thành phố đến huyện lị, rồi lại ngồi xe hậu cần từ huyện lị về đơn vị, vì vậy phải đi sớm cho kịp xe."
Vu Tiếu nghe xong: "Đi lại cũng không dễ dàng øì." Nếu như cô có xe thì tiện quá: "Em dậy rồi, anh ra ngoài đi."
"Được"
Kha Cảnh Dương đi ra ngoài, nghe thấy trong phòng bếp có tiếng động, anh đi về phía phòng bếp: "Mẹ, mẹ đang nấu cơm ạ?" Anh đã ngửi thấy mùi thơm rồi.
Bà Kha: "Dậy rồi hả, mẹ làm mỳ, sắp ăn được rồi, Tiếu Tiếu dậy chưa?" Bà Kha nghĩ hôm qua con dâu chắc chắn đã vất vả rồi, bà phải làm đồ ăn ngon cho cô bồi bổ.
Kha Cảnh Dương: "Em ấy dậy rồi, đang đánh răng rửa mặt, chắc cũng sắp xong." Động tác của Vu Tiểu rất nhanh, cô đánh răng rửa mặt xong cũng đến phòng bếp. Bà Kha đã làm xong mỳ rồi: "Hai đứa mau ăn đi, ăn xong còn phải lên đường."
Vu Tiếu: "Mẹ không ăn ạ?"
Bà Kha: "Mẹ đợi chút nữa ăn cùng cha và ông nội các con."
Vu Tiếu nghe xong cũng không nói gì, chẳng qua trước mặt cô một bát mỳ lớn, nhiều quá cô ăn không hết, Vu Tiếu hỏi Kha Cảnh Dương: "Của em nhiều quá, anh có ăn nữa không?"
Kha Cảnh Dương đẩy bát đến trước mặt cô: "Em gắp vào bát đi." Vu Tiếu gắp một phần ba mỳ cho anh.
Bà Kha nhìn con trai và con dâu nói chuyện với nhau, bà thực sự vui mừng.
Sau bữa sáng, Kha Cảnh Dương xách hành lý, Vu Tiếu đeo balo, hai người ngồi lên xe bò. Bà Kha tiễn con trai và con dâu lên xe bò rồi vê nhà. Sau khi về nhà, bà đến phòng con trai để dọn dẹp, thấy phòng đã được dọn dẹp gọn gàng, bà khoá cửa lại rồi äi. Sau đó bà lại đến phòng trống lấy quần áo hôm qua giặt xong mang ra phơi.
Thực ra mỳ không còn nhiều, sau khi gắp đầy hai bát cho con trai và con dâu, số còn lại không đủ ba người ăn. Bà bắt đầu làm thêm mấy cái bánh, đợi sau khi ông Kha và ông nội Kha đến ăn sáng, bà đưa phần lớn mỳ cho ông nội Kha, bà và ông Kha ăn bánh với nước mỳ. Bởi vì răng của ông cụ không tốt, mỳ mềm hơn.
Trên xe bò, Kha Cảnh Dương nói: "Nếu như em mệt thì dựa vào anh ngủ một lúc, từ Phạm Gia Câu ngồi xe bò đến thành phố phải mất hơn một tiếng liền."
Vu Tiếu nói: "Em không mệt, sáng sớm, em ngồi thiền, hít thở sâu mấy lần là được." Nếu không khom lưng ngồi dạ dày sẽ không thoải mái: "Anh kể cho em nghe về đơn vị đi, đơn vị bọn anh như thế nào?”
Kha Cảnh Dương vốn không phải người hay nói, nhưng mà nói đến đơn vị thì anh lại có rất nhiều lời để nói: "Đơn vị của anh ở khu ngoại thành, cũng giống như huyện li của bọn em, quân doanh chia thành hai phần, một phần là khu của quân đội, một phần là khu dành cho người nhà quân nhân. Ngoài ra còn có trường học, trường học chỉ có cô nhi viện và nhà trẻ. Trường tiểu học thì phải đến đại đội gần đó, trường cấp hai gần nhất là trường cấp hai của công xã, trường cấp ba chỉ trong huyện lị mới có. Nhưng mà bởi vì quân doanh không thuộc bất cứ công xã nào, nên đám trẻ có thể trực tiếp học tiểu học và cấp hai trong huyện li."
"Vậy mỗi ngày ở quân doanh bọn anh làm những øì? Chỉ huấn luyện thôi sao?"
"Đúng, huấn luyện, các loại diễn tập, bọn anh phải dùng trạng thái tốt nhất để đối mặt với nhiệm vụ có bất cứ lúc nào." "Vậy mấy quân tau theo quân thì sao, bọn họ làm gì?”
"Quân doanh cách đại đội sản xuất không xa, lại có núi, vì vậy quân doanh có khai hoang một mảnh đất, quân tẩu có thể đến làm việc, giống sắp xếp của đại đội, làm việc có thể tính công điểm, công điểm đổi lấy lương thực và tiền. Ngoài ra thì quân doanh có thể sắp xếp công việc cho quân tẩu, nhưng mà phải đi phỏng vẫn, cơ bản là mấy người tranh một suất, xem ai phỏng vẫn tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận