Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chuong 331:

Chuong 331:Chuong 331:
Kha Cảnh Dương nhìn cô, không khỏi nở nụ cười: "Đồng chí Vu Tiếu, thật tốt khi quen biết em." Thông minh, dũng cảm, lại hiếu thảo. Một cô gái như vậy thực sự khiến người ta... Rung động.
Vu Tiếu kiêu ngạo nâng cằm lên: "Tất nhiên rồi. Em muốn đi tắm, đi đun nước trước."
Kha Cảnh Dương: "Anh đã đun nước rồi, nước ở trong ấm siêu. Hôm nay muộn rồi, không cần giặt quần áo, em tắm xong thì đi ngủ đi, trưa mai anh sẽ đi giặt."
Vu Tiếu: "Không cần đâu, ngày mai, sau khi tan tầm, em sẽ đi giặt, em sợ anh giặt không sạch."
Kha Cảnh Dương: "..."
Kha Cảnh Dương dọn dẹp phòng bếp, sau đó đến nhà khách tắm rửa.
Vu Tiếu tắm xong đi ra, Kha Cảnh Dương vẫn chưa quay lại, cô giặt sạch nội y và phơi trong phòng tắm, sau đó về phòng đi ngủ. Hôm nay có chút buồn ngủ, buổi sáng đạp xe gần một tiếng rưỡi, buổi tối đạp xe một tiếng rưỡi, cộng lại là gần ba tiếng đồng hồ, lượng vận động này đối với người tập thể dục cũng là nhiều, hơn nữa sáng nay cô cũng dậy sớm, cho nên vừa nằm xuống giường thì cô đã ngủ.
Đến khi Kha Cảnh Dương trở bề, đèn trong phòng của Vu Tiếu đã tắt, anh cũng không đi gọi cô. Ngày hôm sau.
Sáu giờ sáng, Vu Tiếu đã dậy, chuẩn bị luộc trứng trước, nhưng lại thấy đèn bên ngoài sáng lên, Kha Cảnh Dương cũng dậy.
"Sao anh lại dậy sớm như vậy?" Vu Tiếu ngạc nhiên hỏi.
Kha Cảnh Dương chỉ vào bàn ăn: "Trứng luộc ăn sáng đã luộc rồi, anh mua một chiếc bánh ngô ở căng tin, anh đã ăn rồi. Bọn anh huấn luyện vào sáng sớm nên phải dậy sớm, anh đi trước nhé."
Vu Tiếu nói: "Được." Cô rửa mặt, thay quần áo, bỏ bánh ngô và trứng luộc vào trong túi, sau đó dùng ấm quân dụng ngâm sữa, rồi treo vào xe đạp.
Vu Tiếu đến tiệm cơm quốc doanh, đỗ xe đạp xong liền đi mua bốn chiếc bánh quẩy và hai chiếc bánh nướng. Không phải cô mua để ăn sáng, mà là đóng gói mang về. Sau đó mới trở lại tiệm cơm ăn sáng.
"Trợ lý Vu đến rồi." Chương Tiểu Phân đi vào và ngồi xuống bên cạnh Vu Tiếu: "Hôm nay lại là trứng luộc, trợ lý Vu thật chú ý dinh dưỡng." Mặc dù Chương Tiểu Phân không hâm mộ trứng luộc, nhưng mà nhà cô ta cũng không ăn trứng mỗi ngày như vậy.
Vu Tiếu nói: "Mẹ chồng của em rất tốt, nói em mới mười bảy tuổi, cơ thể còn đang phát triển, mỗi ngày nên ăn một quả trứng gà để bồi bổ cơ thể."
Chương Tiểu Phân nghe thế liền hâm mộ: "Đúng là mẹ chồng tốt." Cho dù làm mẹ cũng không tốt như vậy. Thời buổi này, trứng gà nhà ai không cho con trai.
Vu Tiếu cười cười. Cô chỉ ăn lòng trắng trứng, không ăn lòng đỏ trứng. Nhưng mà cô cũng không vứt đi như hôm qua, cô nghĩ một chút rồi nói: "Chị Chương, chị ăn lòng đỏ trứng không?"
Chương Tiểu Phân khó hiểu: "Làm sao vậy, em không ăn lòng đỏ trứng à?"
Vu Tiếu nói: "Em không ăn lòng đỏ trứng luộc, ăn vào sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng mà em vẫn có thể ăn được trứng xào và canh trứng. Chị Chương ăn lòng đỏ trứng không? Chị Chương đừng hiểu lầm, em không có ý gì khác."
Chương Tiểu Phân nói: "Không sao, không sao." Cô ta biết Vu Tiếu không có ý gì khác, nhà ai sẽ dùng lòng đỏ trứng gà để ức hiếp người khác chứ? Cũng không phải kẻ ngốc.
Chương Tiếu Phân không hiểu lầm, Vu Tiếu yên tâm. Nhưng mà: "Chị Chương, hôm qua em nghe nói việc làm ăn của tiệm cơm của chúng ta không tốt, rất có thể sẽ bị hủy bỏ, đây là thật hay giả?"
Chương Tiểu Phân gật đầu: "Đây là thật. Nhưng mà sẽ không hủy bỏ, làm ăn không tốt thì cũng có cách sắp xếp khác."
"Lời này của chị Chương là như thế nào?" Vu Tiếu tò mò.
Chương Tiểu Phân nói: "Tiệm cơm quốc doanh là bát sắt đó, làm gì có bát sắt nào bị hủy bỏ? Nếu hủy bỏ đơn giản như vậy, bát sắt còn được gọi là bát sắt nữa sao? Em xem nhiều nhà máy như vậy, không thể tất cả đều kiếm được tiền đúng không? Chắc chắn cũng có nhà máy bị thua lỗ, nhưng mà những nhà máy bị thua lỗ đó có bị hủy bỏ không? Không có đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận