Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 149:

Chương 149:Chương 149:
Sau khi kết thúc câu cá, mọi người lần lượt vây quanh Vu Tiếu, nhìn đầy hâm mộ.
Tống Tiểu Thông cũng vui mừng: "Thanh niên Vu, chị câu cá giỏi quá." Cậu bé cũng câu được ba con nhưng rất nhỏ, đến cả nấu canh cá với củ cải thái sợi cũng không đủ, nhưng mà thêm con cá của Nhậm Sóc, hai người hợp lại thì có thể làm canh cá nấu củ cải thái sợi.
Nhậm Sóc nói: "Hổ thẹn quá, lại còn chiếm mất suất của bà cụ Tống. Nhưng mà đợi đến tiểu đội của bọn tôi, thanh niên Vu thay tôi câu cá được không?”
Tống Tiểu Thông nói: "Đến hôm đó, chúng ta lại được ăn cá rồi."
Lâm Ái Dao nói: "Chỉ sợ đại đội trưởng không cho người khác thay."
"Vẫn luôn thay được." Bên cạnh có người nói, vừa nhìn liền thấy là Tống Mãn Đường. Tống Mãn Đường cũng hâm mộ nhìn cá trong làn của Vu Tiếu: "Không biết còn tưởng rằng thanh niên Vu là cao thủ câu cá kìa."
Vu Tiếu cười thẹn thùng: "Tôi lần đầu tiên câu cá." Đương nhiên không phải rồi.
Trở về nhà bà cụ Tống, bà cụ Tống đang xử lý măng trúc, gần đây đào măng hơi nhiều nên ăn không hết, phải nấu chín mang đi phơi khô. Măng sau khi phơi khô để một năm cũng không hỏng. Thấy bọn họ đến rồi, bà cụ Tống hỏi: "Sao rồi? Có thu hoạch gì không?"
Tống Tiểu Thông cướp lời nói trước: "Có ạ, thanh niên Vu câu được nhiều nhất, ba con cá to liên, con và anh Nhậm câu được toàn cá bé."
Nhậm Sóc khen cậu bé một câu: "Anh chi câu được một con, không nhiều bằng Tiểu Thông."
"Hi hi.." Tống Tiểu Thông cũng hơi tự hào.
Vu Tiếu nhìn con cá to, cô lại muốn ăn cá nấu dưa chua: "Bà ơi, bà biết nấu cá nấu dưa chua không?"
Bà cụ Tống: "Cá nấu dưa chua? Làm như nào?"
Vu Tiếu nói: "Cháu không biết làm như nào, nhưng cháu biết cá nấu dưa chua là canh, sau đó cắt cá thành lát, không còn xương cá. Còn về gia vị thì có dưa chua, cũng chính là dưa muối, còn có cả củ cải thái lát, nhưng mà sẽ dùng hơi nhiều mỡ, ăn rất ngon."
Nhậm Sóc nghe xong: "Cá hôm nay là thanh niên Vu câu, dầu cứ tính cho tôi."
Lâm Ái Dao nói: "Làm thêm món trứng xào, trứng cứ để tôi."
Người giống như bà cụ Tống nấu ăn cả đời trong phòng bếp, căn bản không cần nghiên cứu món ăn này làm như nào, Vu Tiếu vừa nói trong lòng bà đã hình dung ra rồi. Cách làm của bà cụ Tống rất đơn giản, làm nóng dầu trước sau đó xào dưa chua rồi cho thêm nước nóng, đợi nước sôi thì thêm củ cải thái lát và miếng cá vào. Mặc dù mùi vị không ngon như thế giới hiện thực, bởi vì gia vị có hạn nhưng lúc ăn cá nấu dưa chua, Vu Tiếu vẫn cảm thấy rất hạnh phúc: "Bà à, tay nghề nấu ăn của bà giỏi quá."
Bà cụ Tống cười ha ha lắc đầu: "Cái gì mà tay nghề không tay nghề, ta cũng chỉ nấu chín nguyên liệu thôi, không làm øì nhiều."
Lâm Ái Dao nói: "Bà à, bà tùy tiện làm đã ngon như vậy, nếu như nghiêm túc thì còn thế nào nữa?"
Nghe hai cô gái cùng nhau khen, bà cụ Tống vui đến mức cười không khép được miệng. ...
Kim Linh từ bến tàu đi ra rồi lại ngồi xe buýt đến cửa thành phố, từ cửa thành phố đến thị trấn nếu vận may tốt có thể gặp được xe bò. Cho dù là xe bò của đại đội nào, bình thường chỉ cần đưa chút tiền thì bác lái xe bò sẽ cho đi. Vận may của Kim Linh không tệ, gặp được xe bò của một đại đội sản xuất tên là Phạm Gia Câu thuộc công xã Đại Phong. Đại đội sản xuất Phạm Gia Câu và đại đội sản xuất Ao Tử Sơn cách nhau một đại đội sản xuất, nhưng mà sau khi qua thị trấn thì có một đoạn thuận đường, đợi đến chỗ phải rẽ, Kim Linh mới xuống xe bò.
Cô ta cũng không có đồ gì, chỉ có một túi hành lý, bên trong mang theo ít đặc sản. Ở niên đại này đi ra ngoài, hành lý càng ít càng tốt. Kim Linh sau khi phát hiện mình xuyên sách, cô ta từng nghĩ con đường sau này phải đi thế nào. Nhà họ Kim không tốt với nguyên chủ vì vậy cô ta cũng không muốn qua lại với nhà họ Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận