Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 306:

Chương 306:Chương 306:
Bà Kha nói: 'Ăn rồi, mẹ đến để nói với con chuyện này. Ngày mai mẹ sẽ đến đơn vị bộ đội với Tiếu Tiếu, đoán chừng sẽ ở lại bên đó hai ngày, đến lúc đó ông nội và cha của con sẽ đến nhà con ăn cơm."
Anh cả Kha nói: "Dạ, mẹ cứ yên tâm äi."
Bà Kha: "Mẹ chính là không yên tâm đấy." Bà nói xong thì đưa đồ trong giỏ cho anh cả Kha và dặn: "Đây là khoai lang và gạo, cha con ăn gì cũng được, nhưng ông nội của con chỉ có thể ăn cháo, không được nấu cho có đâu đấy."
Anh cả Kha nói: "Mẹ yên tâm, con biết rồi ạ." Mỗi lần mẹ đến chỗ em trai út, cha và ông nội đều đến nhà anh ta ăn cơm, vợ của anh ta biết phải làm thế nào.
Bà Kha rất yên tâm với con trai của mình, nhưng lại không yên tâm con dâu, nói xong, bà lại móc một phiếu thịt nửa ký và tám hào ra, rồi nói: "Đây là tiền và phiếu thịt nửa ký, đưa cho vợ của con, để vợ con xào cho ông nội và cha con ăn." Và tất nhiên, ông nội Kha và ông Kha được ăn thịt thì bọn nhỏ chắc chắn cũng được ăn.
"Mẹ khách khí quá rồi, chỉ đến ăn mấy ngày còn mang theo lương thực làm gì." Chị dâu cả Kha nói.
Bà Kha hừ một tiếng: "Đừng nói mấy lời dễ nghe như vậy, mẹ đi đây." Bà Kha còn chưa ra khỏi sân, phiếu thịt và tiền trong tay anh cả Kha đã bị chị dâu cả Kha giật mất. Chị dâu cả Kha chuẩn bị sáng mai đi mua thịt.
Lại nói tiếp, mỗi lần bà Kha đến chỗ con út đều gửi gắm ông Kha và ông nội Kha đến nhà con cả là vì hiểu rõ con dâu cả. Tuy con dâu cả thỉnh thoảng miệng mồm xéo xắt nhưng sẽ không vờ vĩnh trong việc chăm sóc người lớn. Chẳng hạn như, không ăn bớt đồ ăn bà Kha gửi cho ông Kha và ông nội Kha.
Ngày hôm sau.
Xe bò đến trước cửa nhà họ Kha, ông Kha và bà Kha cùng chuyển hành lý và xe đạp lên xe bò. Bà Kha nói: "Được rồi, ông vào nhà đi, nếu tôi về muộn mấy ngày thì ông cứ đến nhà thằng cả ăn cơm.”
Ông Kha đáp ứng vợ, cũng không vào nhà ngay, chờ xe bò chở vợ đi xa rồi mới vào.
Khi xe bò đến đầu đường thì gặp Trương Vân Đóa: "Tiếu Tiếu."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vu Tiếu: "Vân Đóa, mau lên xe."
Trương Vân Đóa lên xe bò và chào hỏi: "Cháu chào thím, cháu là bạn của Tiếu Tiếu, nhà cháu ở Ao Tử Sơn, cha cháu là đại đội trưởng của đại đội sản xuất Ao Tử Sơn ạ."
Bà Kha cười ha hả nói: "Thím đã nghe Tiếu Tiếu nhắc về cháu rồi, đúng là một cô gái tốt, cảm ơn cháu hôm nay đã đến giúp Tiếu Tiếu chuyển hành lý."
Trương Vân Đóa đỏ mặt nói: "Thím đừng khách sáo ạ." Mục đích chính của cô ấy cũng không phải đến giúp đỡ Tiếu Tiếu. Nghĩ đến đây, mặt của Trương Vân Đóa càng đỏ hơn. Nhưng cha mẹ cô ấy đều ủng hộ chuyến đi này, dù không nhìn trúng cũng không sao, ra ngoài đi dạo mở mang kiến thức cũng là chuyện tốt.
Ba người phụ nữ một vở kịch, câu này quả thật không sai chút nào. Suốt quãng đường từ nông thôn đến nội thành, ba người trò chuyện rất hăng say.
Khi đã đến nội thành, cả ba lập tức chia ra hành động, bà Kha và Trương Vân Đóa xách hành lý lên xe, hai người ngồi xe đến huyện 1i. Vu Tiếu thì đi gặp Triệu Nguyệt Nguyệt trước, sau đó sẽ đạp xe đạp đến sau.
Vu Tiếu và Triệu Nguyệt Nguyệt hẹn gặp nhau ở tiệm cơm quốc doanh nơi chú Kỳ ở, bởi vì chủ nhiệm của tiệm cơm quốc doanh bên kia cũng là chủ nhiệm của tiệm bên này.
Không để Vu Tiếu phải chờ lâu, Triệu Nguyệt Nguyệt đã đến rồi.
Vu Tiếu: "Chị Triệu, chị đến thật sớm, em cứ tưởng chị từ huyện lị qua đây cũng cần thời gian chứ."
Triệu Nguyệt Nguyệt cười nói: "Hôm qua chị đã đến nội thành rồi, cho nên trực tiếp từ chỗ nhà ở nhân viên Công An Gia qua đây. Đúng rồi, mấy ngày trước chị có gặp đồng chí Kha."
"A?" Vu Tiếu ngơ ngác.
Triệu Nguyệt Nguyệt đưa chìa khóa cho cô rồi nói: "Mấy ngày trước đồng chí Kha có đến tìm chị, nói rằng mấy ngày tới phải ra ngoài làm nhiệm vụ nên lúc em đến là lúc cậu ấy không ở. Hôm nay chúng ta gặp nhau, cậu ấy nhờ chị giao chìa khóa nhà cho em. Về phần căn nhà nào thì em cứ hỏi binh lính canh cổng là được."
Vu Tiếu nói: "Thật sự cảm ơn chị Triệu rất nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận