Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 194:

Chương 194:Chương 194:
Vu Tiếu đưa tay muốn túm đối phương, nhưng mà không được, cả người cô đổ về phía sau. Sức lực của đàn ông và phụ nữ cách biệt rất lớn, cô cảm giác được, người đẩy mình xuống nước là một người đàn ông, một người đàn ông khá cường tráng.
Đối phương đẩy Vu Tiếu xuống nước rồi bỏ chạy, sau đó nghe thấy tiếng kêu cứu của Vu Tiếu: "Cứu mạng... Cứu mạng..."
Trong bóng đêm, khoé miệng người nọ lộ ra một nụ cười ác độc. Chính là kêu cứu mạng như vậy, sau đó... Hắn ta sẽ đi cứu cô, đến lúc đó, cho dù cô không muốn thì cũng phải ga cho hắn ta. HỦy hoại thanh danh, phá hủy sự trong sạch, nhưng còn phải cảm ơn ân cứu mạng của hắn ta.
Đáng tiếc chính là hắn ta vui mừng quá sớm.
Đột nhiên, một cây gậy từ bên cạnh mạnh mẽ giáng xuống, trực tiếp đập lên vai của hắn ta. Sau đó lại một gậy đập vào chân của hắn ta. Hắn ta không tránh kịp, cả người ngã xuống đất, sau đó một người đàn ông trực tiếp đi lên, động tác lưu loát khoá tay hắn ta: "A.." Hắn ta đau đến mức hét rú lên.
Một người đàn ông khác đi đến bên cạnh hồ chứa nước: "Thanh niên Vu, cô không sao chứ?" Giọng nói này vô cùng quen thuộc, là của một trong may nam thanh niên trí thức. Đó chính là giọng của nam thanh niên cùng ăn cơm với Vu Tiếu ở nhà bà cụ Tống.
Hắn ta lập tức giãy giụa.
Nhưng mà Hàn Giản đang khống chế hắn ta chính là con cháu gia đình quân nhân, từ nhỏ anh ta đã được người lớn trong nhà thao luyện, thân thủ cực kỳ lợi hại, làm sao hắn ta có thể thoát được chỉ với một cánh tay?
Vu Tiếu rơi xuống nước, Trương Vân Đóa trốn trên bờ lập tức nhảy xuống, cô ta biết bơi từ nhỏ, không chỉ biết mà còn bơi rất giỏi. Hơn nữa cô gái nhà nông thường xuyên làm việc, vào mùa đông cũng không sợ lạnh như vậy. Khi nhảy xuống nước, tất nhiên Trương Vân Đóa cũng cảm thấy lạnh, nhưng mà không nói đến sự kích động khi cứu người, mà hôm nay chính mình còn tham dự vở kịch này, tâm trạng càng thêm kích động. Hai phần kích động cộng lại, sự lạnh lẽếo xung quanh cũng bị cô ta xem nhẹ.
Trương Vân Đóa vừa kéo Vu Tiếu vừa bơi về phía bờ, Vu Tiếu cũng liều mạng bơi về phía bờ. Nhậm Sóc chạy đến, đưa một cây gậy qua: "Nắm chặt lấy."
Trương Vân Đóa bắt lấy cây gậy, lại giữ chặt tay của Vu Tiếu: "Tiếu Tiếu, túm chặt lấy gậy, mau lên."
Vu Tiếu túm lấy cây gậy, lại kinh ngạc nói: "Vân Đóa, hình như tôi biết bơi rồi."
Trương Vân Đóa vô cùng vui mừng: "Thật không vậy? Tôi nghe nói, có một số người rơi xuống nước, sau khi sợ hãi sẽ học được bơi."
Vu Tiếu nói: "Vừa rồi tôi quá sợ hãi, trong đầu chỉ nghĩ nếu cô không nhảy xuống thì tôi phải làm thế nào? Liệu có chết đuối hay không?"
Trương Vân Đóa dở khóc dở cười: "Cô bị ngốc à? Chắc chắn tôi sẽ nhảy xuống rồi!"
Nhậm Sóc kéo hai người lên bờ, Vu Tiếu cười ngốc nói: "Cảm ơn cô, Vân Đóa, cảm ơn anh, thanh niên Nhậm."
Nhậm Sóc nói: "Cảm ơn cái gì? Cô có lạnh không?" Nói xong, anh ta cởi áo bông của mình khoác lên người vu Tiếu.
Vu Tiếu ngăn lại nói: "Tôi không lạnh, cho Vân Đóa đi."
Trương Vân Đóa trực tiếp đi bên bờ nhặt áo bông của mình lên: "Tôi cũng không phải đứa ngốc, biết phải xuống nước nên đã cởi áo bông trước." Nói rồi tự khoác áo của mình lên: "Mau đến nhà tôi, phải nói với cha của tôi chuyện này, nhìn xem tên này là ai, có phải cùng một người mà tôi tìm được thông qua chữ viết không."
Nói xong, bọn họ đều leo lên.
Hàn Giản bắt người chờ ở phía trên: "Cuối cùng may người cũng tới, tôi còn tưởng tất cả đều rơi xuống nước rồi, sao lại chậm như vậy?"
Vu Tiếu nói: "Nước lạnh lắm, nước lạnh như vậy, tất nhiên động tác sẽ chậm." Thật là, đàn ông thẳng tắp như vậy sẽ không có bạn gái đâu đó!
Hàn Giản cười: "Kế hoạch này là do cô nghĩ ra đấy!"
Trương Vân Đóa nói: "Tiếu Tiếu cũng là vì kế hoạch được tiến hành thuận lợi, sao anh có thể nói cô ấy như vậy chứ?" Vì kế hoạch này mà hai nữ đồng chí các cô đều xuống nước đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận