Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 282:

Chương 282:Chương 282:
Vu Tiếu nói: "Vậy chị lấy mười một quả trứng, hai quả dưa chuột, hai quả cà chua, hai bó cải thìa, tổng cộng năm hào, đúng không?" Cô cũng không dám mua nhiều, rau xanh không tươi sẽ không ngon.
Cô bé tính toán một lúc: "Đúng rồi, chị đợi em một chút, em đi hái dưa chuột và cà chua."Rất nhiều dưa chuột và cà chua trồng đều được trồng trong nhà, bởi vì so với những loại rau khác, hai loại rau này đáng tiền hơn. Đặc biệt là cà chua, sau khi chín thì ngọt vô cùng, cho dù là người lớn hay trẻ con đều thích ăn, nếu như trồng ở bên ngoài sợ sẽ bị người khác hái trộm mất.
Động tác của cô bé rất nhanh nhẹn hái dưa chuột và cà chua xuống, rồi lấy từ trong giỏ ra mười một quả trứng, lấy cải xanh mới hái hôm nay định để nấu ăn từ trong làn ra: "Đây, tổng cộng năm hào."
Lúc Vu Tiếu đến không chuẩn bị giỏ, bây giờ không dễ cầm: "Nhà em có giỏ nhỏ không? Bán cho chị một cái."
Cô bé nói: "Nhà em không có giỏ, cũng không biết bện giỏ, nhưng em biết nhà ai có, chỗ bọn em có người chuyên bện, một chiếc giỏ nhỏ một hào, nếu chị cần em sẽ đi mua, hai người đợi em một lúc."
Vu Tiếu và Kha Cảnh Dương đương nhiên không có ý kiến gì, nhưng mà cô bé lại nói: "Vậy hai người phải trả tiền trước."
Vu Tiếu cười đưa sáu hào: "Cảm ơn em."
Cô bé nhận lấy sáu hào đi mua giỏ, chắc nhà bán giỏ ở gần nhà cô bé, vì vậy mấy phút sau cô bé đã trở lại. Mặc dù nói là giỏ nhỏ, nhưng thực ra cũng không nhỏ, để rau cũng rất thích hợp, Vu Tiếu để trứng gà và những loại rau khác vào trong giỏ nhỏ.
Cô bé lại bí mật hỏi: "Lần sau anh chị còn đến nhà em đổi nữa không?" Cô bé cũng thông minh, không nói mua mà dùng từ đổi để hình dung.
Vu Tiếu nói: "Được, lần sau lại đến tìm em."
"Được." Cô bé sờ năm hào trong túi, tâm trạng rất tốt. Đợi cha mẹ đi làm về thấy năm hào chắc chắn sẽ rất vui.
Vu Tiếu và Kha Cảnh Dương mua đồ xong liền rời khỏi, về đến đơn vị vừa hay là thời gian nấu cơm, hai người trực tiếp đến nhà trung đoàn trưởng Dương. Thím Dương đang chuẩn bị nấu cơm, nghe thấy tiếng bà ấy đi ra khỏi bếp nhìn: "Hai đứa đến rồi hả?" Cô nhi viện năm giờ đúng tan làm, vì vậy lúc này vừa mới về nhà: "Cháu Vu đấy hả, cháu thích ăn khẩu vị như nào?"
Vu Tiếu lấy giỏ từ trên xe đạp xuống, đưa giỏ cho thím Dương, cô nói: "Khẩu vị của cháu hơi thanh đạm, bình thường thích ăn rau xanh, tài nghệ nấu nướng của thím chắc rất tốt nhỉ?"
Thím Dương đón lấy giỏ: "Nói một câu không khoa trương thì quả thực không tệ, trước đây thím thích nghiên cứu làm món ăn như nào. Hai đứa vừa đến đại đội sản xuất hả?" Vừa nhìn đống rau này là biết, chắc chắn mua ở bên đó.
Vu Tiếu: "Cháu qua bên đó làm quen với hoàn cảnh, tránh sau này đến không biết đường, cháu cũng không dám mua nhiều đồ, mua nhiều sợ sẽ hỏng mất."
Thím Dương sao có thể không biết đây là cô cố ý đi mua, bà ấy cũng không vạch trần.
Bữa tối rất thịnh soạn, thím Dương làm một đĩa trứng ốp la với hành, một bát súp cải thìa với thịt phơi khô, một bát canh cà chua, một đĩa dưa chuột trộn đường, một đĩa cá kho. Lúc ăn cơm vừa hay năm người. Đừng thấy thím Dương và trung đoàn trưởng Dương đã bốn mươi tuổi rồi, con của hai người vẫn chưa lớn lắm. Con trai lớn năm nay mới mười bảy, đã xuống nông thôn, con trai thứ mới mười hai tuổi đang đi học bên này, vì vậy cơm tối có thêm con trai thứ tổng cộng năm người.
Ăn xong cơm tối, Vu Tiếu và Kha Cảnh Dương rời khỏi, hai người cũng không lập tức trở về nhà khách. Kha Cảnh Dương đưa cô dạo một vòng đơn vị, đưa cô đến dạo sân huấn luyện, bởi vì lúc này là sau bữa cơm tối vì vậy sân huấn luyện không có ai, đi dạo sẽ không làm phiền đến người khác.
Kha Cảnh Dương giới thiệu tất cả về nơi này, tình hình cuộc sống ngày thường của anh, nghe thì có vẻ rất buồn chán, lúc không có nhiệm vụ mỗi ngày đều làm những việc giống nhau, tất cả những thứ bỏ ra đều sẽ có báo đáp. Là một quân nhân, mỗi ngày bọn họ đều phải dùng tâm thái tốt nhất để đối diện với nhiệm vụ lúc nào cũng có thể có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận