Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 69:

Chương 69:Chương 69:
Ở thế giới thực, Kim Linh xuyên sách lớn lên bên cạnh bà nội. Sau khi cha mẹ ly hôn, không ai tình nguyện nuôi cô ta, cho nên đã ném cô ta cho bà nội, do đó cô ta làm việc nhà nông rất tốt. Sau khi xuyên sách, cô ta bày người trong đại đội nuôi heo bằng cách thiến (/), từ đó đạt được danh hiệu người nuôi heo cừ khôi. Sau đó lại âm thầm chăm sóc cho những giáo sư bị điều xuống nông thôn, chờ đến khi những người đó bình thường trở lại, những người đó lập tức trở thành quý nhân của cô ta.
(/) thiến (l8lŸÏÌ): cắt bỏ tinh hoàn hoặc buồng trứng. (không vì mục đích y tế)
Vì vậy, Kim Linh xuyên sách đã sống rất thuận buồm xuôi gió trong thế giới này.
Có lẽ đó chính là hào quang của nữ chính.
Cũng bởi vậy, Vu Tiếu không muốn đối đầu với cô ta.
Kim Linh thấy Vu Tiếu nhìn mình, cô ấy thật thà mỉm cười: "Thanh niên trí thức Vu, thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Điền, thanh niên trí thức Triệu, ký túc xá của nữ thanh niên trí thức có hai căn phòng, mỗi căn có bốn chiếc giường, chúng tôi đã ở một căn, căn còn lại chưa có người ở, các cô có dự định thế nào?"
Vu Tiếu và Châu Mật Hồng liếc mắt nhìn nhau, Châu Mật Hồng nói: "Tôi và Vu Tiếu ở căn chưa có aiở."
Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan cũng nhìn lẫn nhau, dù sao cũng không thể ở mỗi người một căn, cho nên đối với bọn họ mà nói, ở đâu cũng giống nhau. Chẳng qua, nghĩ đến việc có thể học hỏi kinh nghiệm từ những người đến trước, hai người lập tức có lựa chọn.
Điền Tinh Tinh nói: "Tôi ở phòng của mấy người thanh niên trí thức Kim."
Triệu Bảo Lan nói: "Tôi cũng vậy."
Kim Linh nghe xong thì nói tiếp: "Mỗi căn phòng đều có bốn chiếc chìa khóa, trong phòng của chúng ta có tôi và Ái Dao, còn dư hai chiếc chìa khoá ở chỗ tôi, để tôi đưa cho hai người. Chìa khóa của căn phòng chưa có người ở cũng ở chỗ tôi, hai người đợi một chút, tôi vào phòng lấy chìa khóa." Cửa của thời đại này dùng khóa đồng, một ổ khóa đồng phối với bốn chiếc chìa khóa. Thật ra ở thế kỷ hai mươi mốt cũng có rất nhiều căn nhà cũ sử dụng khóa đồng."
Kim Linh vào phòng mình lấy chìa khóa. Tống Mãn Đường vẫn còn đứng ở một bên chưa đi, trước đó anh ta đã ăn hai chiếc bánh màn thầu của Châu Mật Hồng, lúc này khách khí nói: "Thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Vu, tôi giúp hai cô chuyển hành lý vào phòng nhé, lát nữa hai cô có muốn đến nhà tôi xem tủ gỗ và rương gỗ không?"
Châu Mật Hồng vừa nghe vậy thì hỏi: "Nhà anh có tủ gỗ và rương gỗ thành phẩm sao?" Tống Mãn Đường nói: "Có, đều được làm từ gỗ cũ, sau khi làm xong mẹ tôi đã lau chùi sạch sẽ rồi. Bởi vì nếu làm bằng gỗ mới, sau khi làm xong sẽ có mùi, cũng không thể dùng ngay." Càng quan trọng hơn nữa là gỗ mới đắt hơn. Hơn nữa, gỗ trên núi đều thuộc về đại đội, người dân không thể tự mình chặt cây, nếu không sẽ là lấy trộm tài sản quốc gia."
Châu Mật Hồng nói: "Được nha."
Tống Mãn Đường chỉ chuyển hành lý đến trước cửa chứ không vào phòng. Kim Linh cũng đã tìm được chìa khóa, cô ấy nói: "Thanh niên trí thức Điền, thanh niên trí thức Triệu, đây là chìa khóa của hai người. Thanh niên trí thức Vu, thanh niên trí thức Châu, bốn chiếc chìa khóa này là của căn phòng chưa có ai ở, tôi đưa hết cho hai người, bây giờ căn phòng đó đã có người ở, tôi sẽ không giữ may chiếc chìa khóa này nữa, sau này nếu có thanh niên trí thức mới đến, hai người lại đưa chìa khóa cho bọn họ là được."
Vu Tiếu nhận lấy chìa khóa rồi nói: "Cảm ơn thanh niên trí thức Kim."
Kim Linh: "Đừng khách sáo." Sau đó, cô ấy lại lấy ra hai chiếc chìa khóa: "Đây là chìa khóa phòng bếp, cũng là bốn chiếc chìa khóa, tôi và Ái Dao một chiếc, còn dư lại hai chiếc. Hay là thanh niên trí thức Điền và thanh niên trí thức Triệu một chiếc, thanh niên trí thức Châu và thanh niên trí thức Vu một chiếc nhé?"
Nhóm người Vu Tiếu đương nhiên không có ý kien.
Bạn cần đăng nhập để bình luận