Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 258:

Chương 258:Chương 258:
Chị hai Kha: "Đúng vậy, em dâu vừa nhìn đã biết là người nhã nhặn, chắc chắn sẽ không đấu lại được với người bên ngoài." Bề ngoài vô cùng nhã nhặn. Mặc dù chị hai kha không biết vì sao mẹ mình lại thích em dâu, nhưng mẹ thích, bọn họ chắc chắn phải nói lời dễ nghe.
Vu Tiếu cười cười: "Tính cách của chị hai có vẻ rất cởi mở." Cô lại nói với bà Kha: "Cảm ơn mẹ, nhưng mà mẹ ơi con có một việc muốn nhờ mẹ giúp."
Bà Kha hỏi: "Có việc gì, cái gì mà giúp hay không, con cứ nói là được."
Vu Tiếu cười cầm đũa lên, sau đó cô gắp trứng nấu nước đường lên đưa đến bên miệng bà Kha: "Chắc chắn trời chưa sáng mẹ đã dậy bận rộn, lúc này chắc mẹ càng đói bụng hơn con, thân thể cũng càng mệt hơn đúng không? Mẹ ăn quả trứng nấu nước đường bồi bổ đi."
Bà Kha ngây người, vành mắt bà đỏ lên: "Đứa trẻ này con..."
Bà há miệng, Vu Tiếu cho quả trứng nấu nước đường vào trong miệng bà. Bà Kha hết cách, bà cười ăn hết quả trứng nấu nước đường: "Được rồi, được rồi, con ở đây nghỉ ngơi đi, mẹ ra ngoài đây." Nói xong bà ra ngoài như chạy trốn. Để con dâu bón đồ ăn cho bà, ngại quá đi mất. Chị hai Kha cũng theo ra ngoài, trong lòng nghĩ, cô em dâu này thật không đơn giản mà. Cho dù là chị ấy cũng chưa từng bón cho mẹ ăn trứng nấu nước đường, chỉ sợ tất cả con dâu ở nhà họ Kha cộng lại cũng không phải là đối thủ của cô em dâu này.
"Thim út."
"Mợ út."
"Thím út, chúng cháu đến chơi với thím."
"Thim út..."
Mấy đứa trẻ đứng ở ngoài cửa nhìn vào, có mấy khuôn mặt quen thuộc, cô từng gặp hôm Kha Cảnh Dương đèo cô về nhà. Lúc này, bọn chúng đều tò mò nhìn vào bên trong, có đứa nhìn vào bát trứng nấu nước đường. Đám người lớn vừa bị đuổi ra ngoài, đám trẻ con không chú ý nên cũng qua đây.
Vu Tiếu không biết tên của bọn chúng, nhưng cô bê quả trứng nấu nước đường còn lại ra giao cho đứa bé trai quen mặt: "Cháu cầm đi ăn cùng với em trai em gái đi."
Đứa bé trai liếm môi: "Cảm ơn thím út." Cậu bé vừa bê trứng nấu nước đường đi, mấy đứa trẻ cũng theo cậu đi luôn, bọn chúng muốn được chia cho một miếng trứng, hoặc uống một ngụm nước đường cũng được.
Thấy bọn chúng đi rồi, cô cũng thở phào một hơi.
Phòng hơi loạn, bởi vì máy may và xe đạp đều ở đây, trên giường còn có chăn của hồi môn, thậm chí trên đất còn để cả chậu sứ tráng men và ấm đựng nước, quả thực không tiện đứng ở đây. Nhưng bây giờ cô cũng không tiện dọn dẹp, cô đành đẩy chiếc chăn ra, cởi giày nằm lên giường, hôm nay sáng sớm cô đã tỉnh dậy, cô mới chỉ ăn hai lòng trắng trứng, lúc này cô cũng rất mệt.
Nửa tiếng sau, bà Kha bê bắt mỳ sợi vào nhìn thấy con dâu đã ngủ trên giường rồi, bà cũng không gọi cô dậy mà đóng cửa lại bê bát mỳ đi ra...
"Tiếu Tiếu... Tiếu Tiếu... đồng chí Vu Tiếu mau dậy đi.." Kha Cảnh Dương nhìn cô gái nhỏ đang chảy nước miếng trên giường, anh cảm thấy không thể tin được, đồng chí nữ lúc bình thường thông minh là thế lại chảy nước miếng. Không những chảy nước miếng còn cười ngốc. Anh mím môi để tránh mình cười ra tiếng: "Đồng chí Vu Tiếu... tỉnh lại đi..."
Vu Tiếu mơ một giấc mơ đẹp, trong mơ cô trở về thế giới hiện thực, việc đầu tiên cô làm là đến khách sạn lớn ăn một bữa. Kết quả món ăn vừa lên, cô đang định ăn thì bị người khác gọi dậy: "Anh làm øì?" Vu Tiếu tức giận nói, giọng điệu đầy buồn bực, giọng mũi hơi nặng.
Kha Cảnh Dương cười hỏi: "Em mơ thấy món gì ngon hả?"
Vu Tiếu hừ một tiếng nói: "Sao anh biết?" Trong mơ không để cô ăn một bữa thịnh soạn, cô vẫn hơi không vui, sao người này không gọi chậm hơn một lúc chứ?
Kha Cảnh Dương chỉ về phía gối đầu: "Đã chảy đầy nước miếng ra gối rồi."
Cái gì cơ? Vu Tiếu dùng tay lau khóe miệng, sờ thấy khóe miệng ươn ướt, đúng là chảy nước miếng rồi. Cô vội vàng xuống giường: "Em đi rửa mặt." Cô tìm khăn mặt ra, bưng chiếc chậu sứ tráng men lên chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng mở cửa xong thấy bên ngoài đã không còn ai, vô cùng yên tĩnh. Vu Tiếu quay đầu lại hỏi: "Mọi người giải tán rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận