Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 321:

Chương 321:Chương 321:
Sau khi viết xong báo cáo nhiệm vụ, Kha Cảnh Dương đến phòng làm việc của đoàn trưởng Dương: "Thưa đoàn trưởng, đây là báo cáo nhiệm vụ."
Đoàn trưởng Dương vừa duỗi tay nhận báo cáo vừa nói: "Cậu ngồi đi, chờ tôi xem xong rồi cùng về khu tập thể. Đúng rồi, vợ của cậu đã đến rồi, cuộc sống ký túc xá của cậu có thể kết thúc rồi."
Kha Cảnh Dương cười nói: "Vâng." Vâng cái con khỉ. Cuộc sống bây giờ còn không tốt bằng hồi ở ký túc xá, ít nhất khi còn sống ở ký túc xá anh không cần phải tự giặt quần áo, nhặt củi rồi gánh nước. Nhìn anh của bây giờ mà xem, không chỉ nhặt củi gánh nước, mà còn phải giặt quần áo cho con gái, nói không chừng sau này còn phải làm nhiều chuyện vụn vặt hơn nữa.
Kết hôn quả nhiên là một chuyện phiền phức. Thế mà anh còn phải cười nói kết hôn rất tốt.
Trung đoàn trưởng Dương trêu chọc: "Cậu cứ giả vờ đi, còn giả vờ rất thật nữa chứ, trong lòng đã vui muốn chết rồi chứ gì?"
Kha Cảnh Dương: "..." anh thật sự không có.
Đoàn trưởng Dương cẩn thận xem qua báo cáo nhiệm vụ một lần rồi nói: "Nhiệm vụ lần này hoàn thành rất xuất sắc, rất tốt." Ông ấy nói xong rồi đứng dậy: "Đi thôi, đi chung nào. Không biết hôm nay thím của cậu nấu gì, chi bằng tối nay đến nhà tôi ăn cơm đi?"
Kha Cảnh Dương suy nghĩ một lúc, thật ra anh rất muốn đi, dù sao thím Dương nấu ăn cũng ngon. Nhưng nghĩ đến chuyện hôm nay Vu Tiếu đích thân xuống bếp, nếu anh đến nhà họ Dương ăn cơm, vậy chẳng khác nào không nể mặt Vu Tiếu. Anh cắn răng từ chối: "Dạ thôi, hôm nay vợ cháu nấu cơm, cháu vẫn nên về nhà ăn thôi."
Kha Cảnh Dương và đoàn trưởng Dương về đến khu nhà dành cho bộ đội thì tách ra ai về nhà nấy, một người ở dãy nhà trước mắt, một người thì ở căn nhà sau cùng, cho nên không cùng đường.
"Doanh trưởng Kha." Lộ Thiên ở phía sau Kha Cảnh Dương, thấy Kha Cảnh Dương ở phía trước thì vội chạy lên vài bước: "Sao doanh trưởng Kha lại đến bên này? Anh sống ở khu nhà này sao?"
Kha Cảnh Dương nói: "Mới vào ở hôm nay, là căn nhà ở sau cùng đấy, có thời gian thì đến nhà tôi chơi nhé. Vợ tôi cũng đến rồi, cô ấy không quá quen thuộc với nơi này, cậu có thể để em dâu qua đó dẫn cô ấy đi làm quen với hoàn cảnh xung quanh." Miễn cho cô gái nhỏ phải cô đơn.
Lộ Thiên nói: "Vậy thì có gì khó, em sẽ về nhà nói với vợ, vợ em theo quân đã một năm rồi, đối với hoàn cảnh xung quanh rất quen thuộc."
Kha Cảnh Dương: "Cảm ơn cậu."
Lộ Thiên sống ở căn nhà thứ hai dãy số ba đếm ngược, tuy hai nhà cách nhau một dãy nhà nhưng khoảng cách cũng không quá xa. Kha Cảnh Dương đi đến dãy sau cùng, thấy có người chạy ra từ trong sân thì gọi: "Phó doanh trưởng Thi."
Người vừa đi ra đó tên gọi là Thi Cần, Kha Cảnh Dương đã mấy lần ra ngoài làm nhiệm vụ với anh ta, cho nên hai người khá là thân quen."Phó doanh trưởng Thi vội vã đi đâu vậy?”
Thi Cần thấy Kha Cảnh Dương ở đây thì rất ngạc nhiên, nhưng: "Doanh trưởng Kha, sao cậu lại ở đây?"
Kha Cảnh Dương: "Đơn xin theo quân của tôi đã được phê chuẩn rồi, chính là căn nhà nằm cuối đấy, không ngờ lại thành hàng xóm với anh."
Thi Cần nghe vậy cũng ngạc nhiên không kém: "Mấy ngày trước nghe nói cách vách có người mới đến, lại không ngờ đó là gia quyến của doanh trưởng Kha. Doanh trưởng Kha này, trong nhà cậu đang nấu món ngon gì vậy? Nghe mùi thơm quá."
Kha Cảnh Dương đứng một lúc cũng ngửi thấy mùi thức ăn, anh nói: "Tôi cũng không biết."
Thi Cần: "Xem ra tài nghệ bếp núc của em dâu rất tốt, doanh trưởng Kha thật có phúc."
Kha Cảnh Dương cười nói: "Còn không phải sao, vậy tôi vào ăn cơm trước đây, không làm phiền anh nữa, anh cũng nhanh đến nhà ăn đi, đến muộn thì không còn gì đâu." Anh thấy Thi Cần cầm cà mèn, nhất định là muốn đến nhà ăn mua thức ăn. Thi Cần nói: "Suýt chút nữa thì quên việc chính, lát nữa về nói chuyện tiếp."
Kha Cảnh Dương huơ huơ tay rồi đi vào nhà. Lúc đứng bên nhà Thi Cần đã ngửi thấy mùi thức ăn, giờ đến trước cửa nhà mình thì mùi vị đó càng nồng nàn hơn nữa, hơn nữa còn có mùi thơm của gạo tẻ. Ấy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận