Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 73:

Chương 73:Chương 73:
Mọi người đến nhận lương thực, sau đó ký tên vào quyển sổ của Trương Vân Đóa. Trương Vân Đóa cũng không nán lại lâu, giao nhận xong lập tức kéo xe đến ký túc nam cách vách để giao lương thực.
Kể từ lúc Trương Vân Đóa đến rồi đi, Châu Mật Hồng dường như trầm lặng hơn trước rất nhiều. Vu Tiếu cũng không biết phải an ủi cô ấy thế nào, an ủi người khác không phải là điểm mạnh của cô. Vu Tiếu suy nghĩ một lúc, lấy hai đôi giày thể thao màu trắng ra, sau đó giả vờ thần bí nói: "Mật Hồng, cậu nhìn này, đây là quà mình tặng cậu, có thích không?”
Châu Mật Hồng quả thật đã buông xuống chuyện liên quan đến Hàn Giản và Trương Vân Đóa, chỉ là khoảnh khắc mới nhìn thấy Trương Vân Đóa, trong lòng có chút xúc động mà thôi. Lúc này nghe Vu Tiếu nói vậy, cô ấy vội nói: "Mau đưa cho mình xem."
Vu Tiếu giả vờ lấy ra hai đôi giày thể thao nội địa màu trắng từ trong bao tải hành lý, nói: "Cậu nhìn này, mình một đôi, cậu một đôi."
"0a..." Châu Mật Hồng vui vẻ nhận lấy đôi giày: "Size 37, đúng là size chân của mình rồi." Cô ấy yêu thích đến mức không nỡ buông tay: "Đôi giày này không dễ mua đâu, Tiếu Tiếu, cậu thật lợi hại."
Vu Tiếu thấy cô ấy không còn nghĩ đến Trương Vân Đóa nữa thì ngượng ngùng cười: "Không phải, mua đồ ở trung tâm mua sắm quê mình dễ hơn mua ở thành phố lớn, chỉ là hàng hóa có chút khan hiếm, giày này là mình ngẫu nhiên gặp được, chỉ là vận may tốt mà thôi." Vu Tiếu nói xong lại lấy ra một hũ thịt khô và một ht thịt băm từ trong bao hành lý: "Mật Hồng, cậu muốn ăn thịt khô không? Đây là thịt do bà nội mình làm, mùi vị rất ngon, thịt khô bồi bổ thân thể, thịt băm có thể trộn ăn với cháo."
"Được nha." Châu Mật Hồng cũng không khách sáo. Ở trong lòng Châu Mật Hồng, giữa cô ấy và Vu Tiếu không cần khách khí, bọn họ là bạn bè tốt nhất của nhau.
Hai người cùng ăn một khối thịt khô, sau đó chuẩn bị quét tước phòng ở, bởi vì trước đó không có người ở nên tro bụi rất nhiều. Hai người đều thích sạch sẽ, tất nhiên phải dọn sạch phòng trước, vì vậy còn phải đi múc nước.
Trong bếp có vại sành, trong vại có nước, nhưng là nước do người khác gánh về, bọn họ không tiện dùng, vì vậy hai người dùng gậy trúc gánh thùng gỗ đi lấy nước, một thùng là đủ để dọn sạch phòng rồi.
Sau khi căn phòng được quét tước sạch sẽ, hai người bắt đầu trải giường chiếu, trải xong thì bắt tay vào việc sắp xếp hành lý. Vu Tiếu đặt áo quần mới vào rương gỗ, sau đó để cà mèn, ấm nước quân dụng, trứng gà muối, thịt khô và những đồ dùng hàng ngày khác vào tủ gỗ, rồi nói: "Mật Hồng, chúng ta còn phải làm khóa cho tủ gỗ và rương gỗ nữa."
Châu Mật Hồng nói: "Vậy chờ đến lúc hết lương thực, chúng ta đến Cung Tiêu Xã trên thị trấn đi." Hai người đều biết sau bọn họ sẽ không còn nhóm thanh niên trí thức nào đến nữa, cho nên nếu không có gì ngoài ý muốn, căn phòng này chỉ có hai người bọn họ ở, tạm thời không cần lo lắng đến vấn đề ổ khóa.
Vu Tiếu nói: "Mình nghe cậu."
Sau khi sắp xếp hành lý xong đã gần bốn giờ rưỡi, Châu Mật Hồng hỏi: "Tiếu Tiếu, tối nay chúng ta ăn gì? Còn bốn cái màn thầu mua hồi sáng, chúng ta ăn màn thầu sao?"
Vu Tiếu nhớ đến cốt truyện, sau khi Châu Mật Hồng trọng sinh, bữa tối đầu tiên khi cô ấy đến đây sẽ ăn chung với mọi người. Lúc đó nguyên chủ còn chưa thân với cô ấy, nguyên chủ lại muốn hòa đồng với tập thể, thấy nguyên chủ như vậy, Châu Mật Hồng chỉ có thể theo ý cô ấy. Cho nên: "Chúng ta ăn chung với mọi người đi, tuy đời trước chúng ta không hòa thuận với bọn họ, nhưng đời này chúng ta có thể bắt đầu làm lại, sống chung với mọi người thật tốt. Nếu không hòa đồng với tập thể thì người thua thiệt chỉ có thể là chúng ta thôi." Đời này, bởi vì cô "trọng sinh", Châu Mật Hồng chỉ muốn hai người ở với nhau, căn bản không hề muốn dung nhập vào tập thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận