Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 221:

Chương 221:Chương 221:
Bà Kha vẫn chẳng hề hay biết sức chiến đấu của mình, bà vẫn đang hưng phấn nói: "Tiếu Tiếu con vẫn nhớ chứ? Hai hôm trước đồn công an trên thị trấn không phải vừa gọi điện cho con sao?"
Nghĩ đến cô gái nhỏ đối mặt với bọn trộm mộ vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh, hơn nữa lại còn giúp anh băng bó vết thương, Kha Cảnh Dương gật đầu: "Sau đó việc thế nào? Sao cô ay lại liên quan đến việc cấu kết với đàn ông?"
Lúc nói chuyện hai mẹ con đã đến nhà ăn. Đúng như Kha Cảnh Dương dự đoán, trong nhà ăn không còn gì để ăn. Kha Cảnh Dương suy nghĩ rồi nói với đầu bếp phụ trách nấu ăn: "Chú ơi, cho mẹ cháu một bát mì thịt băm, để sau cháu bù bột lại ạ."
Đầu bếp: "Không cần bù đâu, tính cho chú, cháu đưa tiền cho chú là được."
Kha Cảnh Dương nghe xong: "Vậy cháu cảm ơn."
Làm mỳ phải mất nửa tiếng, Kha Cảnh Dương đưa mẹ đi tìm chỗ ngồi xuống, sau đó nghe mẹ nói về việc của Vu Tiếu và Khương Đại Phát: "... Con nói xem đồng chí nam này có phải quá đáng quá không? Tính kế Tiếu Tiếu không thành lại còn vu oan cho cô gái nhỏ cấu kết với đàn ông, may mà lúc đó cô bé ở cùng con, nếu không thì cô gái nhỏ phải làm thế nào đây?
Kha Cảnh Dương nhướng mày, anh chỉ biết lúc đó Lưu Anh Vinh hỏi về thời gian, lại không biết Khương Đại Phát đứng sau tác oai tác quái. Lúc đó anh lo lắng về mẹ anh, vì vậy sau khi chứng minh xong liền cúp điện thoại, cũng không hỏi thêm gì nữa. Lúc này nghe mẹ nhắc đến, không nhịn được nói: "Không tránh được phải ngồi tù mười lăm năm." Cụ thể bao nhiêu lâu anh cũng không biết, nhưng hãm hại, vu oan cho người nhà quân nhân, thì tội nặng hơn hãm hại, vu oan cho người bình thường. Huống hồ còn liên quan đến việc mưu sát.
Bà Kha nhìn chằm chằm con trai, xem mặt anh có thể hiện ra biểu cảm gì khác không. Nhưng đáng tiếc, không nhìn ra cái gì, mắt bà khẽ chuyển, bà lại nói: "Hôm qua mẹ đến Ao Tử Sơn thăm Tiếu Tiếu, nhưng Tiếu Tiếu lại không ở Ao Tử Sơn, con đoán xem vì sao?”
Kha Cảnh Dương nhìn mẹ không nói gì, anh có một dự cảm không lành.
Bà Kha cũng không cần con trai nói, du sao mình bà cũng có thể nói cả một ngày: "Kết quả Tiếu Tiếu vì việc của Khương Đại Phát bị người của Ao Tử Sơn cô lập. Không chỉ như vậy, mặc dù con chứng minh Tiếu Tiếu không cấu kết với đàn ông, nhưng mọi người cảm thấy không có lửa làm sao có khói, cho rằng tác phong của con bé có vấn đề. Đặc biệt làm..." Bà nhìn con trai một cái.
"Đặc biệt là?" Dáng ngồi của Kha Cảnh Dương không quy củ giống như vài quân nhân khác, bởi vì là ghế đẩu, không có chỗ dựa, vì vậy lúc anh ngồi người hơi ngả về trước. Hai tay anh để lên bàn, nâng cằm nhìn mẹ dùng ánh mắt trách cứ nhìn mình. Anh không nhịn được buồn bực, việc này có liên quan đến anh?
Bà Kha nói: "Đặc biệt là hôm xảy ra việc bọn trộm mộ, anh và Tiếu Tiếu ở trên núi, cho dù anh cứu Tiếu Tiếu, nhưng... hai người cô nam quả nữ ở trên núi mấy tiếng đồng hồ, con lại còn nắm tay con bé chạy, đồng chí nam nắm tay đồng chí nữ, người khác chẳng nghị luận về con bé thì sao?" May mà hôm đó ăn cơm ở tiệm cơm quốc doanh, bà đã hỏi hết những việc xảy ra hôm phát sinh sự việc bọn trộm mộ, vì vậy.. : "Hơn nữa, con gái nhà người ta còn cởi áo băng bó cho anh, nếu là người bình thường đã phải phụ trách với người ta rồi."
Kha Cảnh Dương thân là quân nhân, có vài việc trong mắt anh rất bình thường, vì vậy lúc đó anh không hề suy nghĩ gì nhiều. Bây giờ nghe mẹ anh nói lại nhớ ra bên ngoài đơn vị, loại nắm tay, cởi áo băng bó này rất dễ bị người khác dị nghị. Anh nhớ đến lúc đó cô gái nhỏ băng bó cho anh, cởi áo sơ mi, lộ ra hai cánh tay vừa nhỏ vừa trắng, lại chỉ mặc một chiếc áo may ô... còn cả...
Lúc đó, hình như cũng nhìn thấy một vài thứ không nên nhìn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận