Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 257:

Chương 257:Chương 257:
Kim Linh hơi hoảng hốt, Vu Tiếu kết hôn rồi, chú rể không phải Tống Mãn Đường.
Phạm Gia Câu.
"Cô dâu đến rồi.. cô dâu đến rồi.. mọi người tránh đường đi, cô dâu đến rồi.." Xe bò đi thẳng đến cửa nhà họ Kha, cho dù là của hồi môn đầy một xe bò, hay là cô dâu mặc quân trang ngồi trên đống của hồi môn, đều khiến mọi người không rời nổi mắt.
Nói đến của hồi môn thì Phạm Gia Câu đều đang lan truyền, sính lễ của nhà họ Kha cho cô dâu là ba món đồ lớn, nhưng rốt cuộc có phải không không ai biết, bởi vì chưa ai từng thấy. Người duy nhất từng nhìn thấy xe đạp là chị dâu tư nhà họ Kha.
Nhưng lúc này mọi người nhìn thấy máy may và xe đạp kiểu nữ, vì vậy đều đã tin việc sính lễ là ba món đồ lớn. Ba món đồ lớn là sính lễ nhà họ Kha tặng đi, phía nữ là thanh niên trí thức, vì vậy mang về cũng là chuyện bình thường, chẳng qua chỉ là từ túi bên trái chuyển sang túi bên phải mà thôi, vì vậy chẳng ai coi ba món đồ lớn là của hồi môn của nhà gái. Vì vậy, mọi người đều tò mò nhìn chằm chằm những của hồi môn khác.
Đám thanh niên bê máy may, xe đạp, có người cầm hai chiếc chậu sứ tráng men, có người cầm hai chiếc ấm đựng nước nóng. Đám chị dâu nhà họ Kha tiến lên cầm đồ khác, chị dâu cả Kha cầm ống nhổ, chị dâu hai và chị dâu ba khiêng thùng gỗ, hai chiếc chăn lồng vỏ chăn màu đỏ do chị cả và chị hai nhà họ Kha ôm vào. Con gái về nhà đẻ là khách quý, không cần làm việc, người sạch sẽ, vì vậy mới để bọn họ ôm chăn.
"Hai chiếc chậu sứ tráng men, hai chiếc ấm đựng nước nóng, hai chiếc chăn dày, đã là của hồi môn rất tốt rồi."
"Đâu chỉ rất tốt, trong thôn chúng ta có mấy nhà bỏ ra được của hồi môn như vậy?"
"Nghe nói cô gái này cũng là người thân quân nhân, điều kiện trong nhà chắc không tệ."
"Điều kiện không tốt Phạm Bảo Lan sẽ nhìn trúng sao?"
Những thôn dân ở bên đường xem kịch, đến góp vui đều đang thì thâm to nhỏ.
"Xuống thôi." Kha Cảnh Dương vươn tay về phía Vu Tiếu.
Vu Tiếu đưa tay cho anh, cô nắm lấy tay anh nhảy từ trên xe bò xuống.
"Tiếu Tiếu à, rốt cục đã cưới được con về nhà rồi, mẹ đợi con mà thấy sốt hết ruột." Con trai kết hôn rồi, đã rước con dâu về nhà, bà Kha có thể yên tâm được rồi.
Vu Tiếu mỉm cười nói: "Cảm ơn mẹ, sau này con cùng với Cảnh Dương sẽ hiếu thuận với mẹ."
"Ừm..." Đúng là một đứa trẻ tốt. Những người đến góp vui nghe thấy, xôn xao khen cô gái này trông rất xinh đẹp. Có vài người nói đâu chỉ xinh đẹp, ít nhất nhìn vẻ bề ngoài cũng là một người thông minh.
Bà Kha còn đang bận việc trong phòng bếp, bà đi qua chào hỏi xong liền đi bận việc khác. Kha Cảnh Dương đưa Vu Tiếu về phòng: "Em vào trong nghỉ ngơi đi, anh đi tiếp khách."
Vu Tiếu sao cũng được: "Anh đi đi, không cần lo lắng cho em."
Kha Cảnh Dương vừa đi, một đám đồng chí nữ đi vào: "Vợ Cảnh Dương à, em là người ở đâu?"
"Vợ Cảnh Dương à, năm nay em bao nhiêu tuổi?"
"Vợ Cảnh Dương à, cha mẹ em làm gì?"
"Vợ Cảnh Dương à, em..."
Người hỏi quá nhiều, Vu Tiếu không kịp đáp lại. Hơn nữa cô cũng không quen bọn họ, đương nhiên cô cũng sẽ không đáp.
"Các chị em dâu đừng chặn ở đây, phòng nhỏ, mọi người không đủ chỗ đứng, mọi người đến phòng khách ở nhà mới ngồi đi, còn sợ không có thời gian làm quen với vợ thằng út hay sao?" Người nói chuyện là chị hai Kha, vừa rồi lúc ôm chăn bông, Kha Cảnh Dương từng giới thiệu.
Bà Kha cũng bê trứng nấu nước đường rồi: "Mọi người đừng vây quanh đây nữa, để con dâu tôi nghỉ ngơi, bên ngoài sắp bắt đầu ăn cơm trưa rồi, mọi người không muốn chọn một chỗ ngồi tốt sao? Chậm một bước có khi hết đồ ăn đấy."
Bà Kha đến đuổi người, mọi người cũng không dám ở lại, lần lượt đi ra ngoài. Bà Kha để trứng nấu nước đường để xuống: "Chắc Tiếu Tiếu đói bụng rồi hả? Con ăn trứng nấu nước đường cho đỡ đói đi, tý nữa mẹ nấu cho con bát mỳ với xương, cho một quả trứng, con ở trong đây ăn là được. Đám người bên ngoài giống như quỷ đói đầu thai vậy, con ngồi ngoài đó cũng không cướp lại được bọn họ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận