Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 71:

Chương 71:Chương 71:
Người phụ nữ trung niên là mẹ Tống, bà ấy bốc một nắm đậu phộng định đưa cho con trai, vừa quay người lại đã thấy hai cô gái sau lưng con trai, đoán là thanh niên trí thức, bèn thả đậu trong tay ra, nhịn không được hỏi: "Mãn Đường, hai vị này là thanh niên trí thức à?"
Tống Mãn Đường giới thiệu: "Đây là thanh niên trí thức Châu, Châu Mật Hồng, còn đây là thanh niên trí thức Vu, Vu Tiếu, con đã ăn trưa rồi, thanh niên trí thức Châu và thanh niên trí thức Vu đã cho con màn thầu."
mẹ Tống nghe vậy lại càng nhiệt tình với Vu Tiếu và Châu Mật Hồng hơn: "Chào hai thanh niên trí thức, Mãn Đường nhà tôi đã nhờ hai vị chiếu cố rồi."
Châu Mật Hồng vội nói: "Không có, không có, trên đường đến đây đồng chí Tống đã giúp đỡ chúng cháu rất nhiều."
Vu Tiếu cũng nhỏ giọng nói: "Ít nhiều còn có đồng chí Tống giúp đỡ chúng cháu xách hành lý."
Mẹ Tống cởi mở nói: "Thằng bé cao to, sức lực lại lớn, con gái mấy cháu sức yếu hơn, để nó xách là đúng."
Mọi người đều biết đây là lời khách khí, tất nhiên cũng không coi là thật. Bà lão trở lại phòng bếp, lúc ra bưng hai chén nước cho Vu Tiếu và Châu Mật Hồng, nói: "Thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Vu, uống nước trà nào."
Vu Tiếu không biết đây là nước lạnh hay là nước sôi để nguội nên không dám uống. Vì vậy ngượng ngùng nói: "Cảm ơn bà nội, cháu không khát."
Châu Mật Hồng đã uống nước trong ấm nước quân dụng lúc chuyển hành lý vào phòng lúc nãy, vì vậy nói: "Cảm ơn bà nội, trước khi đến cháu đã uống nước ở ký túc xá rồi ạ."
Bà lão thấy thế thì không miễn cưỡng.
Tống Mãn Đường nói: "Mẹ ơi, thanh niên trí thức Châu và thanh niên trí thức Vu đến xem tủ của nhà chúng ta, mẹ dẫn hai cô ấy đi xem nhé."
Mẹ Tống nghe có mối làm ăn thì vui vẻ nói: "Ừ, thanh niên trí thức Châu, thanh niên trí thức Vu, đến bên này, tủ gỗ và rương gỗ của nhà chúng tôi đều do cha của Mãn Đường làm ra, ổng là người có tay nghề tốt nổi tiếng khắp Ao Tử Sơn đấy."
Mẹ Tống mở căn phòng chuyên để tủ gỗ, rương gỗ và gỗ các loại ra. Khoan hãy nói, trong phòng không chỉ có mấy thứ như tủ gỗ và rương gỗ, ngay cả ván gỗ cũng chất đống không ít.
Tủ gỗ và rương gỗ của nhà họ Tống đều được làm từ gỗ lâu năm và ván gỗ cũ. Những loại gỗ này đều do cha Tống đi thu gom, có một số là đến khu phế liệu của thị trấn để thu gom. Nhưng cha Tống là tiểu đội trưởng, ngày thường rất bận rộn, cho nên mặc kệ là tủ gỗ hay rương gõ, tốc độ làm đều hơi chậm. Ví như tủ gỗ và rương gỗ trước mắt đều được làm từ hồi đầu năm, đặt ở đây đã hơn nửa năm rồi.
Tuy tủ gỗ và rương gỗ đều được làm từ gỗ lâu năm và ván gỗ cũ, nhưng bề mặt đã được lau chùi sạch sẽ, nhìn cũng không đến nỗi nào.
Mẹ Tống hỏi: "Thanh niên trí thức Châu và thanh niên trí thức Vu này, hai cháu thấy tủ gỗ và rương gỗ này thế nào?"
Châu Mật Hồng nói: "Rất tốt ạ, cháu muốn rương gỗ." Có thể dùng để chứa quần áo.
Vu Tiếu cũng rất hài lòng với những đồ dùng gỗ này, cô nói: "Cháu muốn một chiếc tủ gỗ, một chiếc rương gỗ." Rương gỗ chứa áo quần, tủ gỗ chứa đồ dùng hàng ngày.
Châu Mật Hồng nghe thế thì nói: "Cậu muốn hai chiếc sao? Vậy mình cũng lấy hai chiếc. Thím à, bao nhiêu tiền vậy?"
Mẹ Tống nghe hai người nói muốn mua bốn chiếc, vụ mua bán này cũng quá tốt rồi. Nếu là ngày thường, quanh năm suốt tháng cũng không chắc sẽ bán được một chiếc hai chiếc." Các công đoạn làm tủ gỗ khá phức tạp nên lấy giá năm đồng một chiếc, làm rương gỗ thì đơn giản hơn chút, giá hai đồng một chiếc, tổng cộng mỗi người bảy đồng tiền."
Châu Mật Hồng lấy mười bốn đồng từ trong túi xách ra: "Cháu gửi ạ."
Vu Tiếu lấy bảy đồng từ trong túi xách đưa cho Châu Mật Hồng: "Mật Hồng, mình có tiền."
Châu Mật Hồng không chịu nhận: "Không cần đâu, mình tặng cậu." Lúc trước cô ấy muốn mua quần áo mới cho Tiếu Tiếu, kết quả Tiếu Tiếu lại dùng phiếu đổi quần áo, cho nên đồ dùng gỗ lần này phải do cô ấy trả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận