Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 344:

Chương 344:Chương 344:
Lúc trước chủ nhiệm Bành và Vu Tiếu đã bàn luận giá cả, đương nhiên là không thành vấn đề, mặc dù kiếm được ít, nhưng mà số lượng tiêu thụ nhiều. Hơn nữa, giá này không bao gồm cơm. Cơm của công nhân hầu như là ở nhà ăn của nhà máy, hoặc là tự mang từ nhà đến.
Mọi người bàn bạc xong thì ký hợp đồng, sau đó xưởng trưởng Khâu và thư ký rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi, chủ nhiệm Bành thở dài một hơi: "Trợ lý Vu, nếu dựa theo suất ăn như vậy, mỗi suất chúng ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"
Vu Tiếu nói: "Ngài chờ một lát, để cháu tính một chút.. Một suất hai món chay là một hào, ước chừng có thể kiếm được bốn hoặc năm xu một suất. Nếu một phần trứng gà và một món chay, mỗi suất có giá hai hào năm xu, đến lúc đó có thể cho nhiều món chay một chút, trứng gà mỗi suất là một lạng, mỗi suất có thể kiếm được một, hai xu. Nếu món ăn mặn là thịt mỗi suất một món mặn một món chay có thể kiếm được hai hào. Tính như vậy, mỗi tháng chúng ta có thể kiếm được khoảng tám trăm tiền lãi ròng."
Chủ nhiệm Bành nghe xong, nói: "Đúng là lợi nhuận nhỏ nhưng lượng tiêu thụ cao, nếu mỗi tháng bốn trăm, ít nhất tiệm cơm của chúng ta sẽ không lỗ, nếu có thể hợp tác thêm với một số nhà máy nữa.. Như vậy đi, mỗi ngày ăn gì sẽ do cháu quyết định, cháu và đầu bếp Tô thảo luận với nhau nhé. Đầu tuần sau sẽ bắt đầu giao thức ăn cho nhà máy, mọi người hãy lên thực đơn cho một tuần."
Nhắc mới nhớ, từ khi nào tiệm cơm quốc doanh lại phải bận rộn chỉ vì mấy xu tiền lợi nhuận?
Vu Tiếu nói: "Vâng. Nhưng mà còn một vấn đề, bây giờ chúng ta đi theo con đường lợi nhuận nhỏ nhưng lượng tiêu thụ lớn, cháu sợ là một mình đầu bếp Tô sẽ không lo liệu được tất cả mọi việc."
Chủ nhiệm Bành: "Chuyện này cháu hãy bàn luận với đầu bếp Tô, có vấn đề gì thì liệt kê hết ra, sau đó chúng ta sẽ nghĩ cách giải quyết."
"Vâng ạ, xin chủ nhiệm yên tâm."
Sau khi ăn trưa, khi đầu bếp có thời gian, Vu Tiếu liền tìm đầu bếp Tô để bàn luận chuyện này.
Đầu bếp Tô nói: "Một trăm năm mươi suất ăn cũng không nhiều, trước đây tiệm cơm đông khách, một trăm năm mươi đĩa đồ ăn cũng chẳng đáng là bao. Nhưng mà vấn đề là trước đây làm từng đĩa một, mà hiện giờ làm một trăm năm mươi phần một lần, không đủ bếp. Bởi vì chúng ta không chỉ nấu ăn cho nhà máy may mặc, mà còn phải tiếp đón những khách hàng khác. Cho nên chúng ta cần chuẩn bị thêm hai chiếc bếp lò lớn, có một số món có thể nấu cùng nhau. Hai người rửa rau cũng biết làm vài món đơn giản, có thể để học trò của ta và bọn họ cùng nhau làm." Học trò của ông ấy chính là trợ thủ. Vu Tiếu ghi lại ý kiến của đầu bếp Tô, sau đó cũng nói ra ý kiến của mình: "Ngài xem, liệu tiệm cơm của chúng ta có thể thử bán trước, xem có ai mua suất ăn không?"
Đầu bếp Tô suy nghĩ một chút, nói: "Cũng có thể, trưa ngày mai chúng ta thử xem."
Vu Tiếu nói: "Nếu trưa mai thử đưa suất ăn ra bán, chúng ta có thể ở cửa hô, ví dụ như: Tiệm cơm quốc doanh vì nhân dân phục vụ, đẩy ra hoạt động bán thức ăn theo suất, giá cả ưu đãi... Gì đó."
Đầu bếp Tô: "Ta không có ý kiến, ta chỉ phụ trách nấu nướng, những chuyện khác thì mọi người quyết định là được."
Vu Tiếu nghĩ: "Vậy trưa ngày mai sẽ bắt đầu thử bán, làm một món mặn một món chay trước, chúng ta làm suất ăn trứng gà và rau trước đi. Làm món trứng chưng và rau xào tỏi, suất ăn này định giá hai hào."
Đầu bếp Tô: "Ta làm đầu bếp ở tiệm cơm lâu như vậy còn chưa thấy món ăn nào rẻ như thế, nhưng mà việc kinh doanh không tốt, có thể thử một chút."
Sau đó, hai người lại bắt đầu thảo luận các vấn đề khác, Vu Tiếu ghi lại tất cả những điểm cần chú ý, sau đó đi tìm chủ nhiệm.
Vì để tiệm cơm có thể cải tử hồi sinh, chủ nhiệm cũng liều một phen. Phòng bếp muốn thêm hai chiếc bếp lò lớn, ông ấy lập tức đồng ý. Nếu có thể duy trì hợp tác với nhà máy may mặc, một tháng bọn họ có thể kiếm được tám trăm, cho dù trừ đi tiền lương của bọn họ thì tiệm cơm vẫn kiếm được tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận