Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 204:

Chương 204:Chương 204:
Vu Tiếu: ".." Cô biết tam quan của Khương Đại Phát có vấn đề, nhưng mà không ngờ hắn ta lại có thể vô sỉ như thế.
Lưu Anh Vinh: "Cho dù là người phụ nữ hư hỏng, nhưng vẫn là anh mưu sát Vu Tiếu..."
"Tôi không mưu sát Vu Tiếu." Khương Đại Phát lớn tiếng nói: "Là tôi hẹn Vu Tiếu đến bên cạnh hồ chứa nước nhỏ, tôi hy vọng chúng tôi có thể quay lại, trong lúc nói chuyện, chúng tôi có lôi kéo một chút, cô ta không cẩn thận rơi xuống hồ, lúc ấy tôi vội đi tìm gậy gỗ để kéo cô ta, nhưng còn chưa tìm được gậy đã gặp phải Nhậm Sóc và Hàn Giản, bọn họ không nói gì đã lao vào đánh tôi. Đồng chí cảnh sát, tôi muốn tố bọn họ đánh tôi."
Không chỉ Vu Tiếu giật mình, ngay cả Nhậm Sóc và Hàn Giản cũng giật mình, không ngờ sau khi cảnh sát tới, đầu óc của Khương Đại Phát có thể xoay nhanh như vậy.
Lưu Anh Vinh cũng không nói tin lời của ai, anh ấy nói: "Nếu mấy người đều có ý kiến riêng của mình, vậy thì tất cả theo tôi đến đồn công an."
Khương Đại Phát nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi có thể nói mấy câu với mẹ của tôi được không? Tôi sợ tôi rời đi, bọn họ sẽ lo lắng, sức khoẻ của mẹ của tôi không tốt, chuyện này ai cũng biết."
Lưu Anh Vinh nói: "Được, anh nói đi." Khương Đại Phát lôi kéo bà Khương đến một góc nói chuyện, sau đó nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi chuẩn bị xong rồi."
Lưu Anh Vinh gật đầu, lại nói với những người khác: "Vu Tiếu, Trương Vân Đóa, Nhậm Sóc, Hàn Giản, mấy người cũng theo tôi đến đồn công an một chuyến."
"Được."
Cảnh sát mang đám người Vu Tiếu đến đồn công an, đại đội trưởng không yên tâm, tất nhiên là đi theo. Các thôn dân Ao Tử Sơn và nhóm thanh niên trí thức đều sốt ruột, các thôn dân là hóng chuyện, chờ xem kết quả, còn nhóm thanh niên thì bị chấn động, không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển đến trình độ này.
Lâm Ái Dao rất kinh ngạc: "Khương Đại Phát này... Thật sự không nhìn ra hắn ta sẽ làm ra loại chuyện như thế này."
Điền Tinh Tinh: "Ai mà biết được, không phải Khương Đại Phát đã nói đó sao? Hắn ta và thanh niên Vu đang là người yêu, biết đâu thanh niên Vu làm chuyện có lỗi với Khương Đại Phát thật thì sao."
Lâm Ái Dao nói: "Sao có thể có chuyện đó? Thanh niên Vu không phải là người như vậy."
Điền Tinh Tinh: "Biết người biết mặt không biết lòng."
Lâm Ái Dao: "Mọi người đều là thanh niên trí thức, sao cô có thể nói ra những lời như thế?"
Điền Tinh Tinh: "Đây cũng đâu phải tôi nói, là Khương Đại Phát nói mà. Nếu thanh niên Vu không làm chuyện có lỗi với người ta, vậy vì sao Khương Đại Phát lại đối xử với thanh niên trí thức như vậy?"
Lâm Ái Dao: "Tôi làm sao mà biết được?"
Kim Linh: "Được rồi, đừng cãi nữa, cảnh sát sẽ điều tra chuyện này, các cô cãi nhau làm gì?" Thật ra, Kim Linh là người bị chấn động lớn nhất, bởi vì dựa theo cốt truyện trong tiểu thuyết, mục tiêu của Khương Đại Phát chính là Châu Mật Hồng, chẳng lẽ là vì Chu Mật Hồng không có ở đây, cho nên mục tiêu của Khương Đại Phát biến thành Vu Tiếu sao? Nhưng mà, không cần biết vì lý do øì, chuyện này chắc chắn là âm mưu của Khương Đại Phát, cô ta tin Vu Tiếu. Cũng không biết bây giờ cảnh sát tiếp nhận chuyện này, sau đó mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào.
Mười giờ ba mươi phút, mấy người Vu Tiếu đến sở cảnh sát, tất cả đều bị tách ra lấy lời khai.
Trong phòng thẩm vấn, Lưu Anh Vinh tự mình thẩm vấn Khương Đại Phát.
Lưu Anh Vinh nói: "Khương Đại Phát, căn cứ vào lời khai của anh, anh và Vu Tiếu có quan hệ yêu đương một thời gian, Vu Tiếu muốn kết thúc quan hệ yêu đương với anh, cho nên anh bắt đầu nghi ngờ, sau đó theo dõi cô ấy liên tục mấy ngày, cho đến ngày xảy ra chuyện trộm mộ, anh phát hiện Vu Tiếu và một người đàn ông ôm nhau ở trong rừng... Là như vậy, đúng không?" Khương Đại Phát nói: "Đúng... đúng là như vậy." Lưu Anh Vinh mặt lạnh lùng hỏi: "Vậy câu hỏi thứ nhất, bức thư này là anh viết phải không? Vì sao trước mặt đại đội trưởng Ao Tử Sơn của các anh, anh lại phủ nhận không viết bức thư này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận