Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 197:

Chương 197:Chương 197:
"Không thể nào, tên đó là ai thế, ở đại đội nào? Dám đến Ao Tử Sơn của chúng ta làm ra loại chuyện này."
"Không cần biết là ai, lấy khăn trùm đầu của hắn ta xuống trước rồi lại nói."
Đại đội trưởng nghe mọi người nói, lại liếc mắt nhìn Vu Tiếu một cái: "Trở về nhà chính rồi nói, mang người này vào." Ở bên ngoài hết như vậy, lạnh chết đi được.
Nhậm Sóc và Hàn Giản túm lấy Khương Đại Phát, đi theo đại đội trưởng vào nhà chính, thôn dân ở bên ngoài cũng đi theo vào, nhà chính không có nhiều vị trí như vậy, cho nên có một số thôn dân đứng ở bên ngoài nhà chính, cho dù trời bên ngoài rất lạnh, bọn họ cũng không để ý, xem kịch như thế, cả người đều thấy nóng.
Đại đội trưởng nói: "Người này là ai, rốt cuộc mọi chuyện là chuyện như thế nào? Thanh niên Vu, cháu nói đi."
Vu Tiếu vốn đã muốn nói với mọi người, lúc này đại đội trưởng hỏi, tất nhiên là cô sẽ không từ chối: Chào đại đội trưởng, chào các vị, tin rằng mấy ngày trước mọi người đều nghe thấy mấy lời đồn thổi về cháu, mấy ngày nay, tâm trạng của cháu thực sự không tốt. Người ta nói lời đồn có thể hại chết người, trước đây cháu không tin, nhưng mà bây giờ cháu tin rồi. Cháu không ngờ ở Ao Tử Sơn do đại đội trưởng dẫn dắt lại xảy ra chuyện như vậy. Lãnh đạo từng nói, chưa điều tra được thì không có quyền lên tiếng, nhưng mà mọi người thì sao? Chưa rõ thật giả đã bàn tán về cháu, đối với mọi người, có lẽ đó chỉ là mấy chuyện bát quái, chỉ là những lời nói vui đùa. Nhưng mà... Đối với cháu, đó chính là hủy hoại thanh danh, đó chính là muốn mạng của cháu."
Có mấy người không cho là đúng, cảm thấy Vu Tiếu nói quá nặng nề. Ở trong thôn thiếu gì những lời đồn như vậy? Người bị nói như thế còn ít sao? Có ai giống như Vu Tiếu nói đâu?
Vu Tiếu tiếp tục nói: ".. Cho đến ngày hôm qua, cháu nhận được một lá thư... Người này hẹn cháu đến bên cạnh hồ chứa nước nhỏ, sau đó đẩy cháu xuống nước, nếu không có Vân Đóa âm thầm cứu, cháu đã mất mạng rồi. So với bịa đặt, đây chính là mưu sát."
Trời ạ... Mọi người nghe lời của Vu Tiếu đều sợ ngây người. Tin đồn gì đó có thể khiến người trong thôn buôn chuyện, nhưng mà ngày mùa đông lại đẩy người ta xuống nước, đây đúng là muốn mạng của người ta mà, nhất là thanh niên Vu còn không biết bơi. Hôm đó, Vu Tiếu giặt quần áo giúp Kim Linh, bị trượt chân rơi xuống nước, tất cả người ở Ao Tử Sơn đều biết chuyện này, cũng biết cô không biết bơi. Vì vậy, đối phương đẩy cô xuống nước chính là muốn giết chết cô.
"Người độc ác nham hiểm như thế, không được bỏ qua cho hắn ta."
"Rốt cuộc là ai? Độc ác như vậy, cũng may Ao Tử Sơn của chúng ta không có loại người này."
"Đúng là quá đáng!"
Đại đội trưởng liếc mắt nhìn Vu Tiếu, rồi lại nhìn về phía người đang trùm khăn trên đầu: "Nhìn xem hắn ta là ai!"
Hàn Giản nghe vậy, kéo khăn trùm đầu của đối phương xuống.
"Đây, đây..."
Ngoài bốn người Vu Tiếu, tất cả những người khác ở trong phòng đều sợ ngây người, đây... Sao có thể.
“Tại sao lại là Đại Phát?"
"Đại Phát là người thành thật, sao có thể làm ra chuyện như vậy?”
"Chuyện này chắc chắn là hiểu lầm, chúng ta nghe xem Đại Phát nói như thế nào."
"Đúng vậy, chúng ta phải nghe xem Đại Phát nói như thế nào!"
Khương Đại Phát hoảng sợ, nghe thấy Vu Tiếu nói hắn ta mưu sát, hắn ta thật sự sợ chết khiếp. Nhưng đồng thời, hắn ta cũng hận Vu Tiếu đến chết. Mặc dù hắn ta chưa từng gặp, nhưng mà cũng biết mưu sát là có ý gì, loại chuyện này không thể nhận: "Oan uổng quá, các chú các thím, mọi người nhìn cháu từ nhỏ đến lớn, hẳn là biết cháu không thể làm ra loại chuyện này, cháu thực sự không làm, chuyện này có ẩn tình." Khương Đại Phát cũng không ngốc, lập tức nghĩ ra cách đối phó.
"Đại Phát, cháu nói đi, nếu thật sự oan uổng, chúng ta sẽ làm chủ cho cháu."
"Đúng vậy, cháu là người của Ao Tử Sơn chúng ta, ai cũng không được đổ oan cho cháu."
"Đại Phát, rốt cuộc là có chuyện gì, cháu nói rõ ra đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận