Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 243:

Chương 243:Chương 243:
Kha Cảnh Dương chào theo nghi thức quân đội: "Cảm ơn lãnh đạo. Lãnh đạo, chú cũng nói rồi, cháu cả một đống tuổi rồi mới kết hôn, có một việc muốn xin lãnh đạo giúp đỡ." Việc nói từng việc từng việc theo mức độ quan trọng, Kha Cảnh Dương làm rất thuận tay.
Trung đoàn trưởng Dương sảng khoái nói: "Có việc gì, cháu cứ nói đi."
Kha Cảnh Dương cười nói: "Chỗ chú có phiếu ba món đồ lớn không? Phiếu xe đạp, phiếu máy may và phiếu đồng hồ, cháu phải chuẩn bị sính lễ cho nhà gái."
Trung đoàn trưởng Dương mở to mắt: "Được đấy, sính lễ lớn thật, chuẩn bị cả ba món đồ lớn luôn rồi. Nhớ năm đó lúc chú kết hôn, đến cả miếng sắt của ba món đồ lớn cũng không có."
Kha Cảnh Dương nói: "Cháu nhiều tuổi rồi, con gái nhà người ta vẫn còn trẻ, không thể để đối phương chịu thiệt được."
"Được, đây mới là trách nhiệm của một người đàn ông, chú đi hỏi cho cháu xem."
Kha Cảnh Dương lại chào theo kiểu quân đội.
Trung đoàn trưởng Dương là một người hay nhiều chuyện, đến buổi trưa, những người bên cạnh trung đoàn trưởng Dương đều biết Kha Cảnh Dương sắp kết hôn, tuyên truyền việc mượn phiếu. Ao Tử Sơn.
Sau hai hôm Vu Tiếu đã vẽ xong tạo hình căn nhà ra, sau khi vẽ xong đương nhiên phải mang đến Phạm Gia Câu một chuyến, đi tay không không hay lắm, vì vậy cô mua một cân trứng gà trong thôn.
Vu Tiếu không phải lần đầu tiên đến Phạm Gia Câu, đương nhiên biết đường đi như nào. Lúc cô đến Phạm Gia Câu khoảng chín giờ, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, rất ấm áp.
Nhưng mà, mặc dù cô biết đường đi Phạm Gia Câu, nhưng lại không biết đường đến nhà họ Kha. Vào trong thôn rồi nhìn thấy mấy bạn nhỏ đang chơi đùa, Vu Tiếu đi qua: "Chào các bạn nhỏ, chị có thể hỏi đường được không? Bạn nhỏ nào biết chị sẽ cho một viên kẹo hoa quả."
Các bạn nhỏ còn đang ngây ngốc nhìn cô, nghe thấy chỉ đường có kẹo ăn, liền nhanh nhẹn hơn: "Chị gái, chị muốn hỏi đường đi đâu? Cả Phạm Gia Câu này không có đường nào em không biết."
"Em, em, em, chị ơi, em cũng biết đường."
"Cả em nữa, em cũng biết, chị hỏi em đi."
Vu Tiếu hỏi: "Vậy các em có biết nhà Kha Cảnh Dương ở đâu không?"
"Em biết."
"Em cũng biết."
Kha Cảnh Dương là người nổi tiếng nhất ở Phạm Gia Câu, có ba lý do nổi tiếng, trước đây nổi tiếng là bởi vì thành tích học tập tốt, là con nhà người ta trong mắt người khác. Sau đó nổi tiếng là vì làm lính, bây giờ nổi tiếng là vì mẹ anh muốn tìm một người vợ thành phố cho anh.
Bạn nhỏ đưa Vu Tiếu đến cửa nhà họ Kha: "Chính là ở đây, đây là nhà chú Cảnh Dương." Bạn nhỏ nói xong liền chờ mong nhìn Vu Tiếu.
Vu Tiếu lấy một nắm kẹo hoa quả ra: "Đây, mấy đứa mỗi đứa một viên, chia ra ăn đi.
"Cảm ơn chị."
"Chị thật tốt."
Các bạn nhỏ cam kẹo xong không lập tức rời đi, mà đứng trước cửa nhà họ Kha tò mò nhìn cô một lúc mới vui vẻ chạy đi.
Cổng nhà họ Kha đang mở, không chỉ cổng mà cửa nhà chính cũng mở. Vu Tiếu đi vào sân: "Có người ở nhà không? Xin hỏi có người ở nhà không?"
Bà Kha đang ở sau nhà thái rau lợn, nghe thấy phía trước truyền đến giọng nói quen thuộc, bà đáp một tiếng: "Có... tôi ở phía sau, ai vậy?"
Vu Tiếu nghe xong liền lớn tiếng đáp: "Bác gái, là cháu, Tiếu Tiếu ạ."
Bà Kha cảm thấy giọng nói này rất quen, nhưng bà không ngờ rằng là Vu Tiếu, lúc này nghe thấy cô bảo là Vu Tiếu, bà vội vàng đi ra. Lợn của nhà họ Kha nuôi ở phía sau, phòng bếp có làm thêm một cánh cửa thông ra đằng sau, đi ra đăng sau phải đi qua bếp, bếp liền với nhà chính. Bà Kha chạy từ bên trong ra, nhìn thấy Vu Tiếu thì cười: "Tiếu Tiếu, sao cháu lại đến đây, đi có mệt không? Mau đến uống sữa bột, bác gái pha sữa bột cho cháu uống."
Vu Tiếu vội vàng nói: "Bác gái ơi không cần đâu, sáng nay lúc ngủ dậy cháu đã uống một bát rồi, bây giờ không khát. Bác gái à, cháu đã vẽ xong bản thiết kế rồi, cháu mang đến cho bác nhìn xem." Nói xong cô thả chiếc balo xuống, chiếc balo này làm theo Kim Linh, nếu không cô cũng không dám là người làm đầu tiên, làm ra thứ quá khác thường. Vu Tiếu lấy bức vẽ ra, sau đó lại lấy trứng gà từ trong balo ra: "Bác gái à, trứng gà này để bác bồi bổ thân thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận