Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 188:

Chương 188:Chương 188:
"Thanh niên Vu, cô đừng có mà nói lung tung, đứa nhỏ của tôi chính là con ruột của chồng tôi."
"Thanh niên Vu, tôi đưa lương thực cho nam nhân khác khi nào? Cô nói những lời này không sợ bị sét đánh sao?"
"Một cô gái mà lại nói bậy bạ như vậy!"
Vu Tiếu bình tĩnh nghe bọn họ phản bác, sau đó lạnh nhạt nói: "Không phải vừa rồi mấy thím cũng nói tôi như vậy sao? Các người có thể nói tôi như vậy, vì sao tôi lại không thể nói? Sau này, nếu tôi còn nghe ai trong mấy người nói tôi như vậy, tôi cũng sẽ nói các người như thế." Vu Tiếu dứt lợi, tiếp tục ngồi xổm xuống giặt quần áo.
Bị Vu Tiếu nói như vậy, mấy người phụ nữ vốn đang nói chuyện phiếm cũng lập tức im lặng.
Vu Tiếu giặt quần áo xong thì trở về ký túc xá, tất nhiên cô không nghĩ rằng một lần như vậy đã có thể khiến mấy người phụ nữ này an phận. Cô về đến sân của ký túc xá, thấy Nhậm Sóc cũng đang ở đậy: "Thanh niên Nhậm tới à?"
Nhậm Sóc thấy Vu Tiếu đã trở lại, thở phào nhẹ nhõm: "Tôi đến để nói chuyện tối hôm qua với cô, sao rồi?"
Vu Tiếu sửng sốt, sau đó lập tức cười nói: "Cảm ơn thanh niên Nhậm đã quan tâm, chuyện này, tôi có kế hoạch khác." Nhậm Sóc nhướng mày: "Sao?"
Vu Tiếu nói: "Buổi trưa đến nhà bà cụ Tống ăn cơm, tôi sẽ nói với mọi người."
Nhậm Sóc nói: "Vậy tôi về trước nhé!"
Vu Tiếu gật đầu, tiếp tục phơi quần áo. Chờ đến khi cô phơi quần áo xong, vừa xoay người đã thấy Kim Linh đang đứng ở cửa phòng nhìn mình. Sau khi cô ta phát hiện cô nhìn lại, lập tức cười nói: "Thanh niên Vu, có phải cô gặp chuyện phiên phức gì không? Thanh niên Nhậm có thể giúp cô, chúng tôi cũng có thể, cô gặp chuyện gì phiền phức thì nhất định phải nói cho chúng tôi biết, chúng ta đều là thanh niên trí thức, phải giúp đỡ và chăm sóc lẫn nhau."
Vu Tiếu suy nghĩ một chút rồi nói: "Cũng không có chuyện gì, chỉ có mấy lời đồn đó, thanh niên Kim có ý kiến gì không?"
Kim Linh nghe là chuyện này thì lắc đầu: "Tôi cũng không biết nên làm như thế nào, nhưng mà để giải quyết vấn đề lời ra tiếng vào, tôi cảm thấy xử lý lạnh cũng tốt."
Vu Tiếu giả bộ không hiểu hỏi: "Xử lý lạnh là thế nào?"
Kim Linh nói: "Xử lý lạnh chính là không quan tâm, không để ý đến lời nói của bọn họ, chờ qua một thời gian thì người ta cũng không nhắc đến nữa. Bởi vì cô càng giải thích, càng có nhiều mâu thuẫn." Vu Tiếu nghe xong, nhíu mày lắc đầu: "Như vậy không được, mặc dù chuyện đã qua, mọi người sẽ không nhắc lại nữa, nhưng mà danh dự của tôi sẽ bị hủy. Sau này nếu có người làm mai cho tôi, nhất định sẽ nhắc lại chuyện này, tôi không thể để người khác phá hoại danh dự của mình như thế được.".
Kim Linh thấy cũng đúng, người ở thời đại này coi trọng danh dự hơn cả mạng sống. Cô ta hỏi: "Vậy cô định giải quyết như thế nào? Nói với đại đội trưởng để ông ấy xử lý sao?" Loại chuyện bát quái như vậy, sợ là không dễ xử lý.
Vu Tiếu thở dài: "Tôi cũng không biết, tôi phải nghĩ lại đã."
Kim Linh cũng không nhiều lời, dù sao cũng là chuyện của người khác, không liên quan đến cô ta.
Vu Tiếu phơi quần áo xong, định dọn đẹp lại căn phòng của mình một chút. Lúc cô đang dọn dẹp, bên ngoài truyền đến tiếng gọi của Trương Vân Đóa: "Tiếu Tiếu... Tiếu Tiếu..."
Vu Tiếu: "Đây, tôi ở trong phòng, cô vào đi."
Kim Linh cũng nghe thấy, cô ta lại bắt đầu hoài nghỉ nhân sinh, rốt cuộc tại sao Vu Tiếu và Trương Vân Đóa lại có thể trở thành bạn bè?
Trương Vân Đóa đi vào phòng, thấy Vu Tiếu đang dọn dẹp vệ sinh, cẩn thận quan sát Vu Tiếu, thấy biểu cảm của cô bình thường, không quá đau khổ, cô ta thở phào một hơi: "Tôi đã nghe nói chuyện hai ngày nay rồi, sáng nay, lúc cô đi giặt quan áo còn náo loạn một trận với mấy bà thím đó à?”
Vu Tiếu cũng đoán Trương Vân Đóa tới là vì chuyện này, nhưng mà không ngờ, mới một tiếng đồng hồ mà chuyện này đã lan truyền nhanh như vậy. Cô nói: "Đúng vậy, bọn họ bịa đặt, ăn nói lung tung, phá hoại danh dự của tôi, nếu như... Nếu như lại đồn đại khó nghe, tôi biết sống như thế nào bây giờ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận