Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chuong 350:

Chuong 350:Chuong 350:
Kha Cảnh Dương nghe cô nói như vậy, nhất thời vẫn chưa nghĩ ra chúc mừng như thế nào. Sau đó tầm mắt dừng trên người Vu Tiếu, chúc mừng thế nào? Không hiểu sao, trái tim lại đập nhanh hơn một chút, vậy mà có chút hiểu lầm.
Vu Tiếu nói: "Chúc mừng các anh thắng đó, em mua nước có ga vừa hay tối nay có thể uống."
Kha Cảnh Dương: ".. Chúc mừng như vậy à.. Cảm ơn em." Anh nghĩ nhiều rồi.
Vu Tiếu: "Không cần khách sáo. Anh mua món gì vậy?"
Kha Cảnh Dương: "Anh đi muộn nên cũng không còn món gì cả, nhờ phòng bếp làm hai bát mì, anh đã đợi một lát rồi, có lẽ mì hơi trương."
Vu Tiếu nghe vậy, nói: "Tốt quá, em thích ăn mì trương một chút." Cô nói thật, mì như vậy rất mềm, cực kỳ thích ăn.
Hai người về đến nhà, sợ mì trương quá nên nhanh chóng đi ăn cơm. Kha Cảnh Dương lấy mì ra, tuy rằng hơi trương, nhưng cũng không trương quá. Vu Tiếu đưa nước có ga cho Kha Cảnh Dương: "Cạy nắp ra trước."
Người đàn ông rất có kỹ thuật, đặt miệng chai bên cạnh ghế, cạy một lần đã thành công. Vu Tiếu thấy vậy thì khen ngợi: "Kha Cảnh Dương thật lợi hại." Kha Cảnh Dương không quan tâm loại lời khen không đáng tiền này của cô. Nhưng mà trong lòng vẫn rất vui vẻ.
Nước có ga là vị quýt, không ngon như nước trái cây nhiều loại ở đời sau, nhưng mà đây là lần đầu tiên Vu Tiếu uống, cho nên cảm thấy khá ngon.
"Phải rồi, trưa hôm nay tiệm cơm của chúng em đẩy ra suất ăn bao gồm thịt kho đậu và cải trắng xào, hai hào năm xu một suất. Bởi vì giá rẻ nên rất nhanh đã bị mọi người cướp sạch. Dựa theo tình hình hiện nay, kế hoạch bán đồ ăn theo suất khá thành công, sau đó, chủ nhiệm để em quyết định thực đơn hàng tuần, theo em, em có thể thêm món mình thích vào trong thực đơn, như vậy thật là tốt." Vu Tiếu mới nghĩ đến thôi đã cảm thấy vui vẻ rồi.
Kha Cảnh Dương nhìn vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của cô, hỏi: "Vui như vậy à?"
Vu Tiếu: "Tất nhiên rồi." Thời đại này không có hoạt động giải trí gì cả, có lẽ mỗi ngày có thể ăn những thứ mình thích chính là vui vẻ nhất.
Kha Cảnh Dương: "Ngoài cái này ra thì sao? Có chuyện gì hoặc thứ gì có thể khiến em cảm thấy vui vẻ không?"
Vu Tiếu suy nghĩ một chút, nói: "Thời gian nhanh chóng trôi đi, mau bước vào thập niên 90, cái này có tính không?" Thập niên 90 là thời điểm bắt đầu xuất hiện internet.
"Em nằm mơ đi." Kha Cảnh Dương cảm thấy cô có rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ. Nhưng mà như vậy cũng không có gì không tốt, người có mơ ước sống luôn vui vẻ hơn những người khác: "Đúng rồi, hôm nay đội so tài với đội của bọn anh chính là đội của Châu Vũ."
Đội của Châu Vũ? Vu Tiếu hơi dừng một chút, bỗng nhiên nghĩ đến: "Là vị hôn phu của Hàn Tiểu Tinh đúng không? Anh ta đến tìm các anh thi đấu sao?”
Kha Cảnh Dương: "Thi đấu chỉ là cái cớ mà thôi, mục đích chính là muốn xin lỗi, vì chuyện công việc của em. Nhìn dáng vẻ của Châu Vũ, có lễ vị hôn thê của anh ta cũng không biết chuyện này. Anh ta nói hôm nào đó mời chúng ta ăn cơm để chuộc lỗi, anh đã mời anh ta đến nhà của chúng ta ăn cơm vào cuối tuần này."
Vu Tiếu cũng không phản đối: "Vậy cuối tuần tổng cộng có bao nhiêu người? Anh liệt kê ra đi, như vậy em cũng biết để chuẩn bị vài món ăn. Còn nữa, chắc chắn sẽ không đủ bàn ghế, anh đi mượn một chút, đến lúc đó sẽ bày cơm ở trong sân, mọi người cùng nhau ăn cơm. Nhưng mà em nói trước, ăn xong rồi thì anh phụ trách dọn dẹp đấy nhé." Cô phụ trách chuẩn bị thức ăn, nhưng không phụ trách dọn đẹp đâu.
Kha Cảnh Dương: "Trước giờ không phải đều là anh dọn dẹp sao?”
Vu Tiếu nhìn anh một cái: "Nếu anh không muốn thì chúng ta có thể AA*." Dù sao cô cũng có thể ăn ở tiệm cơm rồi mới vê, như vậy càng thoải mái.
(FAA: chia đôi)
"AA? Có nghĩa là gì?" Lần đầu nghe được cách nói chuyện như vậy, Kha Cảnh Dương biết AA này chắc chắn không phải là tiếng anh.
Vu Tiếu nói xong mới biết mình lỡ lời, sửa lại nói: "Là một một, em chưa nói rõ, không phải AA."
"Vậy một một có nghĩa là gì?" Kha Cảnh Dương cũng không nghĩ nhiều, dù là AA hay là một một đều không quan trọng, quan trọng là ý nghĩa của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận